ĐỪNG LÀM NGƯỜI CÔNG GIÁO BÙ NHÌN 


ĐHY Nguyễn Văn Thuận 

ĐỪNG LÀM NGƯỜI CÔNG GIÁO BÙ NHÌN 

Đừng để thiên hạ xây dựng thế giới này mỗi ngày mà con không hay biết, không khám phá, không thao thức, không nhúng tay vào. 

Ch úa đã cứu chuộc con, trao sứ mạng cho con và đặt con vào thế gian trong thế kỷ này, thập niên này, môi trường này. 


Đặt con, chứ không phải cục đá! Khác nhau lắm! Đừng làm người công giáo bù nhìn. 

(Đường hy vọng 621). 



THẬP ĐẠI BỆNH - THẬP ĐẠI BẠI - THẬP ĐẠI THẮNG 
Thập Đại Bệnh 

1. Bệnh quá khứ cục bộ: Chỉ có quá khứ là đáng kể và ước ao trở về lại thời kỳ vàng son đó. 
2. Bệnh tiêu cực bi quan: Thở than và chỉ trích mọi người, mọi việc. 
3. Bệnh phô trương chiến thắng: Làm tất cả chỉ để khoe khoang cái tôi của mình. 
4. Bệnh cá nhân chủ nghĩa: Chỉ nghĩ đến mình và quyền lợi của mình. 
5. Bệnh lười biếng tránh né: Không dám động ngón tay vào bất kỳ việc gì cả vì sợ mệt, sợ tốn của, sợ mất giờ. 
6. Bệnh chuẩn mực trần tục: Đánh giá mọi sự việc và người khác theo cách thức mà báo chí truyền thông và thị hiếu của dân chúng đề ra. 
7. Bệnh đợi chờ phép lạ: Không chịu làm việc, dấn thân, nhưng lại chờ mong được kết quả tốt. 
8. Bệnh tùy hứng vô định: Không có lý tưởng rõ ràng và cũng chẳng bao giờ kiên trì trong công việc. 
9. Bệnh sống vô trách nhiệm: Ích kỷ, chỉ nghĩ đến mình. Không quan tâm đến việc chung và những bổn phận khác. 
10. Bệnh bè phái chia rẽ: Lập phe nhóm cho riêng mình. Không chấp nhận người khác ý kiến với mình. 

Thập Đại Bại 

1. Kiêu căng, xem người như máy móc, độc đoán, chẳng chịu nghe ai, bảo thủ ý kiến. 
2. Băn khoăn, bi quan, khiến cho người nghe cũng đâm hoang mang. 
3. Không biết dùng người, không chọn người, không biết huấn luyện, không hoà mình, không khoan dung, sống cách biệt, giữ óc địa phương. 
4. Đa nghi với mọi người, mang bệnh “do dự mãn tính”, sợ mất lòng, thay đổi ý kiến như chong chóng. 
5. Tự mình ôm đồm bao quát tất cả, lạc lõng trong những chuyện vụn vặt, không phân biệt đâu là chính yếu, đâu là phụ thuộc. 
6. Miệng nói rất khéo, nhưng làm thì khác, cuối cùng chẳng ai tin. Tuyên bố rùm beng, nhưng sống và hành động không ra gì. Gặp khó khăn thì buông xuôi nản lòng. Thành công thì huênh hoang tự đắc và cướp công vô ơn với kẻ thành tâm giúp mình. 
7. Dấn thân nửa vời, thịnh thì xu thời “xông pha cứu trợ người thắng trận”, suy thì rút lui nhẹ nhàng, không chịu trách nhiệm, và đổ lỗi cho người khác. 
8. Không có chương trình và kế hoạch, hăng tiết theo cảm hứng, thích tấn công, khó chịu khi nghe sự thật mất lòng. 
9. Ích kỷ, chỉ tìm danh lợi cho bản thân mình, sợ người khác hơn mình, giấu kỹ những kinh nghiệm của mình. 
10. Không cầu nguyện, chỉ tin vào tài năng và mưu mô, thủ đoạn trần tục, trông cậy vào quyền thế. 

Thập Đại Thắng 

1. Khiêm tốn trọng nhân phẩm của mỗi cá nhân; uyển chuyển, linh động; lắng nghe sáng kiến mọi người, rồi suy nghĩ, lượng giá. 
2. Ý thức, tin tưởng sứ mạng của mình như một ơn Chúa, bình tĩnh trước mọi biến cố. 
3. Có thuật dùng người, chấp nhận đối thoại tìm hiểu từng người, tâm hồn quảng đại, biết quên bỏ những lầm lỗi của kẻ khác, lắng nghe bạn bè khuyên bảo, và nhất là biết nghe kẻ thù chỉ trích. 
4. Tín nhiệm cộng sự viên, xem, xét, làm. Quyết định sáng suốt, thực hiện cho kỳ được. 
5. Chia sẻ trách nhiệm với các cố vấn, với chuyên viên, cộng sự viên. Luôn học hỏi, trau dồi thêm khả năng. 
6. Nói ít, làm nhiều, luôn luôn trọng kỷ luật, đi tiền phong, nêu gương sống trong mọi lĩnh vực, nhìn thẳng thực tế, khách quan, khiêm tốn lúc thành công, chia sẻ niềm vui với cộng sự viên, kiên trì, nhẫn nại, không bao giờ thất vọng. 
7. Sẵn sàng hy sinh tất cả vì sứ mệnh, can đảm nhận trách nhiệm, cùng thành công, cùng thất bại, không bao giờ làm tổn thương tình huynh đệ. Tình nguyện nhận điều khó cho mình và để cái dễ cho cộng sự viên. 
8. Trước mỗi việc đều có chương trình, kế hoạch; sau mỗi việc đều kiểm điểm chân thành, phê bình và tự phê, sợ tâng bốc, thích nghe nói thẳng, nói thật. 
9. Chỉ tìm phục vụ, quên mình vì đại cuộc, xác tín mình chỉ là khí cụ trong tay Chúa, nên chỉ tìm ý Chúa; giữ vững lập trường, thấy ai hơn mình thì vui mừng; chuẩn bị cho tương lai, dọn đường và trao hết kinh nghiệm cho người kế vị mình. 
10. Trước mọi công việc, trong mọi khó khăn, biết cầu nguyện, tìm ánh sáng và sức mạnh nơi Chúa, bàn hỏi với Chúa trước hết, phó thác cho Chúa trọn vẹn. Hy vọng trong thất vọng, cứ vui vẻ tiến lên, ngày mai có Chúa lo. 

ĐHY. P.X. Nguyễn Văn Thuận