CON GÀ DÃ MAN & TÀN ĐỘC.
Sáu tháng đầu năm Việt Nam nhập khẩu thuốc trừ sâu nhiều hơn cả xăng. Việc lạm dụng thuốc bảo vệ thực vật, chất kích thích tăng trưởng trong sản xuất nông nghiệp và chăn nuôi là tội ác, nó trực tiếp hủy hoại giống nòi, tàn sát đồng bào, giết người hàng loạt một cách có hệ thống.
Tội này theo tôi nó còn nặng hơn việc phát tán virus, buôn bán ma túy... Khi dẫn thân vào làm nông nghiệp tôi có cơ hội đi thực địa và tiếp xúc với rất nhiều mô hình nông nghiệp khác nhau. Tôi chia sẻ 2 câu chuyện dưới đây bạn sẽ rùng mình, sởn gai ốc và mắc ói vì bạn không biết hàng ngày mình vẫn đang thu nạp một lượng lớn hóa chất, thuốc trừ sâu và chất kích thích tăng trưởng vào người;
Vì bạn không biết các tế bào ung thư đang dần được hình thành mỗi ngày trong cơ thể bạn và sức khỏe thì đang bị bào mòn hàng giờ.
Tôi có một đam mê và tình yêu lớn dành cho nông nghiệp. Cứ vào cuối tuần tôi lại về Củ Chi trồng rau, làm vườn, nuôi gà, nuôi cá… việc chăn nuôi, trồng trọt chỉ nhằm phục vụ cho nhu cầu thực phẩm của gia đình mình và thỉnh thoảng biếu tặng.
Tôi nuôi gà, nhưng đàn gà của tôi sau khi gà mẹ ấp nở thì chết dần, chết mòn từ nhỏ cho đến lớn. Đàn gà con từ khi nở đến khi thịt được khoảng 6 tháng, tỷ lệ sống sót chỉ được khoảng 10-20%, tôi tìm mọi cách chăm sóc nhưng các đàn gà vẫn chết.
Bằng các mối quan hệ, cách đây khoảng 1 năm tôi gặp được anh Đức - một chủ trang trại gà có tiếng ở Đồng Nai. Anh Đức có 16 trại gà mỗi tháng xuất bán hơn 100 tấn gà. Anh Đức cho biết "Gà là loại vật nuôi có sức đề kháng yếu nhất trong các loại vật nuôi, nếu không đủ hóa chất, vitamin, kháng sinh... thì nó chết hết, đặc biệt là nuôi quy mô công nghiệp, em mà mua gà con về nuôi có khi 1000 con thì còn vài còn sống sót.
Theo đó, con gà ở các trang trại của anh từ ngày thứ 1 đến ngày thứ 80 không ngày nào không cho uống vitamin, kháng sinh và cám tăng trọng, chỉ cần ngưng 1 ngày là nó chết.
Từ ngày thứ 81 mới ngưng vì đủ phác đồ kháng sinh, con gà đã có đủ sức đề kháng tốt và không còn chết. Khi con gà được khoảng 90 đến 110 ngày là có thể xuất bán, trọng lượng gà trống đạt khoảng 3kg/ con và gà mái khoảng 2kg/ con.
Nói thật với em là gà này anh nuôi nhưng cũng để bán cho các chợ, lò mổ, chứ không bao giờ dám ăn. Gà để ăn khi nuôi đủ 80 ngày anh bắt cỡ mấy chục con nuôi vào một khu riêng, khoảng 2 -3 tháng sau mới mới làm thịt. Em không có chuyên môn, không có bác sĩ thú y, nếu muốn nuôi mà nó không chết thì chỉ có thể mua loại gà đủ 80 ngày này về nuôi. Em nuôi thêm 2 – 3 tháng, cho nó ăn gạo, thóc, bắp… nó sẽ không lớn thêm được bao nhiêu nhưng nó đào thải hết dư lượng kháng sinh, con gà nó săn chắc lại lúc đó làm thịt ăn thịt nó dai, ngọt, thơm. Gà như ở trại anh đây bây giờ mang tiếng gà ta chứ ăn nó nhạt ngắt, không có vị thơm, chỉ được mỗi cái béo, đầy đặn’’.
Từ đó mình mua gà 80 ngày tuổi của ông anh về nuôi đúng là hiệu quả thật. Vài trăm con chỉ chết một vài con. Thật dã man, tôi không tưởng tượng được trên đời này lại có những kiểu kinh doanh bất chấp tất cả như vậy.
Nhiều người hỏi tôi tại sao nông sản của Việt Nam mất giá, trồng xong bán không được, ăn không ngon như trái cây Thái Lan? Đơn giản trái cây Việt Nam phần lớn được nuôi dưỡng bằng kháng sinh và hóa chất.
Bạn hãy đọc kỹ quy trình dưới đây và sau đó nhắm mắt tưởng tượng nhé. Ví dụ hôm nay là ngày 1/1, hai cha con vác bình đi phun xịt cho vườn cây ăn trái nào là thuốc dưỡng rễ, bón lá, kích thích ra hoa… Một tháng sau cây ra hoa sẽ xịt thuốc kích thích đậu trái liên tục khoảng 15 ngày. Sau đó sẽ là thuốc sâu, thuốc rầy, thuốc ruồi vàng, thuốc cho trái căng đẹp, thuốc dưỡng trái, thuốc trị nấm… và cứ vậy xịt túi bụi cho đến ngày 31/3 thì kêu thương lái vào bán vườn.
Thương lái khi mua sẽ thu hết cả vườn mà không cần quan tâm trái to, nhỏ, già, non. Họ vặt sạch đóng vào thùng sau đó cho vài cục đất đèn vào và đóng lại vận chuyển về các chợ đầu mối. Khoảng thời gian đi đường đó vừa đủ cho trái cây chín tới rất đều, đẹp, căng mọng.
Bắt đầu từ ngày 1 tháng 4 lại quay lại quy trình như trên, 30/6 lại thu hoạch, 1/7 lại tiếp tục chu trình. Cứ như vậy, một năm cây bị bắt đẻ 03 lần, gần như không có thời gian nghỉ và dưỡng sức. Đến đây bạn đã nhận thấy đều gì chưa? Toàn bộ dưỡng chất mà cây tổng hợp được là từ hóa chất và chất kích thích, cây truyền sang quả cũng không có gì khác ngoài kháng sinh và chất kích thích.
Một loại trái cây như vậy làm sao mà đảm bảo sạch, an toàn? lấy đâu ra mà đòi thơm ngon? Bạn đã rõ lý do tại sao Việt Nam nhập khẩu thuốc trừ sâu nhiều hơn xăng rồi chứ?
Hôm nay tôi hơi giật mình khi đọc bài viết trên VNExpress nói Việt Nam nhập khẩu thuốc sâu nhưng thật sự không bất ngờ. Trở lại với câu mở đầu bài, có thể sẽ có nhiều người phản đối hoặc chất vấn tôi về câu nói “Những người sử dụng hóa chất và chất kích thích quá mức cho phép trong nông nghiệp và chăn nuôi tội nặng hơn việc phát tán virus, buôn bán ma túy’’.
Nhưng tôi vẫn bảo vệ quan điểm của mình với cơ sở là: Với ma túy, những người bản lĩnh không dễ gì mà họ bị dụ dỗ dùng thử/ bị nghiện, thường những kẻ yếu bản lĩnh, sống buông thả, ăn chơi đua đòi mới nghiện. Mà nếu có lỡ bị nghiện thì cũng dễ dàng phát hiện và có thể cai được nếu quyết tâm.
Với virus nó có thể lây lan nhưng bằng nhiều biện pháp khác nhau có thể kiểm soát, phòng ngừa và chữa trị được. Nhưng với hóa chất, chất ích thích, dư lượng kháng sinh trong đồ ăn, thức uống không dễ để nhận diện nó, không biết nó tồn tại ở đâu với trạng thái nào để mà tránh;
Nó cũng không biểu hiện ra ngoài để phát hiện và điều trị kịp thời. Nó âm thầm, ngấm dần vào máu, vào cơ thể rồi tích tụ mỗi ngày một ít, mỗi ngày một ít cho đến vài chục năm sau mới phát tác. Khi nó phát tác ra ngoài thì đã quá muộn để có thể chữa trị. Đó là ung thư, tai biến, đột quỵ, vô sinh, mù lòa, tàn tật… từ đây mà ra.
Các thương nhân làm nông nghiệp xin hãy nương tay, kinh doanh đồng ý là để làm giàu. Nhưng xin đừng làm giàu bằng cách ăn thịt đồng loại, gieo rắc cái chết. Đừng lấy cớ nông sản TQ giá rẻ mà ép chết người nông dân, đừng ép người Việt quay lưng với nông sản Việt.
Hãy đồng hành và chia sẻ với người nông dân để họ ĐƯỢC SỐNG như những người cần ĐƯỢC SỐNG ĐÀNG HOÀNG.
Chúng ta, mỗi người một xíu, mua cho người nông dân mớ rau, con cá với giá cao hơn xíu để có khả năng tái đầu tư.
Người nông dân rất cơ cực, sử dụng hóa chất độc hại họ cũng không sung sướng gì, thậm chí họ là người gánh chịu hậu quả đầu tiên. Mỗi người 1 tý để cứu người nông dân, cứu giống nòi.
Từ fb Mai Quoc Binh