Số Phận CSVN Làm Gián Điệp đôi


Vi Anh


Làm tài khôn vặt, bon chen mánh mung muốn làm bạn với mọi người thành ra người không có bạn nào đúng nghĩa. Trái lại còn bị nghi ngờ, phòng chống rước hoạ vào thân. Như Nguyễn hữu Hạnh, Chuẩn Tướng Quân đội VNCH đi hai mang với CSVN, làm nội tuyến cho CSVN, ra quân lịnh bảo quân nhân VNCH buông súng chờ bàn giao chánh quyền cho CS Bắc Việt. Y ở lại với CS. CS nghĩ nó dám phản bội chế đ
ộ đã phong tướng cho nó thì nó cũng có thể phản bội mình vốn là kẻ thù của chế độ nó, nhất bất tín vạn bất tín mà. Nên Nguyễn hữu Hạnh ở lại với CS như hàng thần lơ láo, chẳng được làm khỉ mốc gì. Đồng đội VNCH, nhân dân VNCH xa lánh, cô lập, Nguyễn hữu Hạnh quá cô đơn phải vào nhị tỳ để sống cô đơn xung quanh những nấm mộ.

CSVN cũng đang tạo cho mình một số phận như Nguyễn hữu Hạnh. CS sẽ phải trả cái nghiệp phản bội quốc gia dân tộc, gian ác với dân, sống cuộc đời  gián điệp hai mang, làm con ngựa thành Troy cho Mỹ và nội tuyến cho TC.

Ở đời “Thiện Ác đáo đầu chung hữu báo. Cao phi viễn tẩu giả nan tàng”, “Ngày xưa quả báo còn chầy, Ngày nay quả báo thấy ngay nhãn tiền.” Quả báo đang chờ CSVN đã đang phản bội quốc gia dân tộc, làm gián điệp, nội tuyến cho ngoại bang. Luật nhân quả của Trời Đất, nhưng mưu sâu kế độc của Mỹ và TC như “cái quay búng sẵn trên trời.” Còn CSVN “lờ mờ nhân ảnh như người  đi đêm” đi vào nhị tỳ của lịch sử như Nguyễn hữu Hạnh.

Sự kiện và thời sự gần đây cho thấy Mỹ xài CSVN như cái bung xung, chốt thí, để gây chia rẽ trong nội bộ đảng Nhà Nước CSVN và trong tương quan giữa hai chế độ CSVN và CSTQ.

Trong thời kỳ TC bành trướng, chiếm lĩnh, quân sự hoá biển đảo ở Biển Đông của VN, và Mỹ chuyển trục quân sự về đây để bảo vệ tự do hàng hải và hàng không quốc tế và ổn định cho vùng cho Á châu Thái Bình Dương mà Mỹ là một nước bên bờ Thái Bình Dương này, thì CSVN chơi cái trò đu dây giữa Mỹ và TC, kỳ vọng ngao sò tương tranh ngư ông đắc lợi.

Nhưng cái kiểu mánh mung chánh trị bá đạo trong bưng biền và cách làm du kích đón gió trở cờ ra chiêu hồi ấy đâu có qua mắt được Mỹ và TC. Hai đệ nhứt siêu cường là Mỹ và đệ nhị  siêu cường là TC dùng tiền, tình, quyền, và  thế  biến CSVN thành  con ngựa thành Troy cho Mỹ và nội tuyến cho TQ. Nói cách khác CSVN là gián điệp hai mang cho Mỹ và cho TC, khiến không bên nào thực lòng tin dùng, giúp đỡ đất nước nhân dân VN.

Tình báo Quốc phòng Mỹ (DIA) mới đây hôm 14/01/2019 có phổ biến một báo cáo dài 140 trang, tựa đề “Sức mạnh quân sự Trung Quốc – Hiện đại hóa lực lượng để chiến đấu và giành thắng lợi”. Giám đốc DIA Ashley nhắc tên CSVN nhiều lần và “cũng nhắc tới cuộc chiến biên giới giữa Trung Quốc CS và Việt Nam CS để gây chia rẽ giữa Hà nội và Bắc Kinh.

DIA của Mỹ tiết lộ từ năm 2002, CSVN là một trong 65 nước đã nhận vũ khí của Trung Quốc để cho thấy CSVN là con cờ của TC đã thông đồng với TC để mãi quốc cầu an, cầu giàu được làm thái thú cho TC.

TC im lặng không trả lời khi các hãng thông tấn quốc tế yêu cầu bình luận. Điều này nói lên TC đã giận cành hông khi thấy CSVN đi đêm với Mỹ đến cơ quan tình báo quốc phòng Mỹ DIA phải nêu tên và vạch trần công tác. Và càng giận CSVN hơn khi TC biết CSVN đã báo cáo cho Mỹ biết việc mua bán vũ khí của TC.

Không phải Mỹ chỉ cho TC thấy hành động con ngựa thành Troy của CSVN qua DIA thôi đâu. Mỹ còn cho chiến hạm Mỹ, tàu buôn Mỹ, các phái bộ Mỹ, các giới chức Mỹ, các lãnh đạo Mỹ, kể cả tổng thống Mỹ đi qua lại VN như đi chợ. Có tổng thống nhắc lại lời Hai Bà Trưng chiến đấu cho nền độc lập VN để gợi lại mối tiền cừu hậu hận của VN đối với quân Tàu, nhắc ngâm thơ Kiều của Nguyễn Du để liên tưởng đến cơ hội  trở lại VN của Mỹ. Còn Bộ Trưởng Quốc Phòng Mattis thì đích thân ra Hà nội kính lễ Đức Thánh Trần đã thắng Quân Tàu một cách oanh liệt để liên tưởng đến anh hùng hào kiệt VN chống quân Tàu lúc nào cũng có như nhà chiến lược Nguyễn Trãi từng nói. Cũng có tin chính TT Trump đề nghị họp về hoả tiễn và nguyên tử với Chủ Tịch Kim Jong un tại VN.

Làm sao trong những chuyến đi nói trên của Mỹ nói chung làm gì  không có những giới chức thẩm quyền, những trưởng lưới CIA về VN sự vụ đến gặp “our friends” để trả thù lao, tiền thưởng, tiền hoạt vụ và định hướng công tác tối quan trọng phải trao tay, gặp mặt.

Về phía CSVN,Chủ tịch Nước,Tổng bí Thư Đảng, Bộ Trưởng Quốc Phòng, và các ngành khác đều có công du Mỹ quá nhiều không kể hết được trong khuôn khổ một bài báo có hạn. Nhưng CSVN chỉ được hợp tác toàn diện, chứ không lên phát triển chiến lược được. Mỹ không giúp CSVN tranh thủ tái chiếm lại một tấc đảo, một mét biển VN. Lúc nào Mỹ cũng tuyên bố Mỹ không đứng về phía bên nào trong các cuộc tranh chấp biển đảo dù CSVN là chế độ mất đất và biển nhiều nhứt vào tay TC.

Còn đối với TC, TC xài CSVN như nội tuyến cho TC. TC coi CSVN như gia nô, chốt thí, CSVN  phải bán thân mẹo dậu cho TC. TC ủng hộ phe thân TC nắm đảng quyền và nhà nước nhưng TC tuyệt đối không nhả ra một tấc đảo, một thước biển cho CSVN, mà TC đã chiếm.

CSVN bất động, thông đồng cho TC chiếm cứ quân sự hoá củng cố chặt chẽ hơn. Phe thân TC như Nguyễn phú Trọng thì thông đồng với Bắc Kinh để làm thái thú cho TC để thu vén cuối đời ở VN. Phe chống lại âm thầm chống  phe Trọng với chiêu bài xích lại gần Mỹ để thoát Trung để lừa gạt dân yêu nước, thù TC.

TC biết rõ như đi trong bụng CSVN, rằng không bao giờ CSVN có thể đi sát Mỹ, thành đồng minh của Mỹ được. Một là phe CS lệ thuộc TC như Nguyễn phú Trọng dầu có sắp chết cũng không níu được TC. Hai là tinh thần luật pháp, hiến pháp Mỹ và truyền thống Mỹ chưa bao giờ đồng minh với một chế độ CS, đặc biệt là liên minh quân sự. Nên cả mấy thập niên bang giao tương quan Washington và Hà nội chỉ dậm chân một chỗ hợp tác toàn diện, chớ không lên được phát triển đối tác chiến lược. Nói một cách khác, nếu bây giờ TC đánh CSVN hay nhân dân nổi lên lật đổ CSVN thì Mỹ cũng sẽ không giúp con ngựa thành Troy của Mỹ.

Mỹ không tham vọng đất đai, thời buổi này Mỹ không cần vị trí chiến lược của VN nếu có chiến tranh quân sự với TC. Còn TC không dại gì chiến tranh quân sự với Mỹ sẽ từ chết tới bị thương. TC phải ẩn mình chờ thời, uốn mình qua ngõ hẹp của Mỹ để sống chung hoà bình với Mỹ, có lợi cho TC cả ngàn lần hơn so với CSVN. Nên Mỹ không cần con ngựa thành Troy.Con ngựa thành Troy không thể ảnh hưởng đường lối của Mỹ đối với TC. Và TC cũng thế, không cần CSVN làm nội tuyến cho TC để ảnh hưởng đường lối của Mỹ đối với TC.

Chánh trị gia Mỹ và nhứt là tình báo Mỹ  bản tánh ‘cực kỳ’ thực dụng, thực dụng đến trơ trẽn, vô hậu. VN Cộng Hoà là đồng minh chia xương máu với Mỹ, Mỹ đưa vào VNCH 549.500 quân chiến đấu, chết 58.220 người, bị thương tật 75.000, nhưng khi cần vẫn bỏ rơi VN Cộng Hoà.

Còn TC cũng thế, miệng thì nói đồng chí, đồng rận, núi liền núi sông liền sông với CSVN. Nhưng  khi cần thì TC như năm 1979 tung 600.000 quân binh, 550 xe tăng, 480 khẩu trọng pháo, 1.260 súng cối, hỏa tiễn (chưa kể hơn 200 tàu chiến của hạm đội Nam Hải và 1.700 máy bay phía sau) tấn công vào suốt biên giới 1.400 cây số của 7 tỉnh biên giới phía Bắc của CSVN. Và ngoài Biển Đông của VN thì TC tuyên bố chủ quyền 90% Biển Đông và chiếm gần hết hai quần đảo Hoàng sa và Trường sa của VN. TC đâu có coi CSVN nội tuyến Mỹ cho TC có ra gì đâu. Còn tệ hơn CSVN coi gián điệp Nguyễn hữu Hạnh bị bạc đãi phải vô nhị tỳ sống chui sống nhủi giữa các mồ mả./.(VA)