Người Công Giáo Việt Nam có còn bình yên?


Nguyễn Quang

'Tổ quốc là nơi mình sinh sống an lành’*, nhưng câu chuyện ăn cướp ở Lộc Hưng như "Đóm lửa đỏ rừng" đánh thức người Công Giáo Việt Nam sẽ không bao giờ được yên thân nếu còn Cộng sản.


Đất nước Việt Nam từ ngày Cộng sản vào đây, hơn nửa thế kỷ qua người dân chưa biết sự an bình là gì, cho đến khi nằm trong sáu tấm ván ra nghĩa địa vẫn chưa yên vì điều dễ hiểu việc di dời các nghĩa trang là chuyện rất sự thường trong chế độ duy vật cộng sản, con người chết là hết nên nghĩa lý chi ‘Sè sè nắm đất bên đường. Rầu rầu ngọn cỏ nửa vàng nửa xanh’.(2)

Vậy con người Việt Nam ngày nay có còn ‘đầu đội trời, chân đạp đất’ hay mãi cùng rượt nhau bay lơ lững đến các nghĩa trang buồn của trận đói năm Ất Dậu, công cuộc cải cách ruộng đất, đánh tư sản mại bản, chương trình kinh tế mới đày dân lên rừng núi hoang vu, chưa hết còn tổ chức đưa người vượt biển sau khi thu vàng bạc của cải rồi cho nổ tàu trên biển! Biển chết!

Nay ta thay Tàu dùng người Việt giết người Việt! Việc người Tàu ào ạt mua nhà ở Sài Gòn, đây là một trong những nguyên nhân khiến lãnh đạo cộng sản tìm mọi cách cướp đất của dân.

Những con tàu Vinashin đưa đất nước chìm dần cùng những món nợ khủng với nước ngoài nhưng những viên chức thẩm quyền vẫn ‘hiên ngang’ tiếp tục lừa bịp nhân dân! Formosa, Hà Tĩnh hơn 200 km bờ biển bị ô nhiễm nặng. Biển có màu Đỏ.

Từ những vụ cướp đất ở Dương Nội, Tiên Lãng, Thái Hà, Thủ Thiêm, riêng tại Lộc Hưng, Tân Bình trắng trợn tàn ác hơn cả quân Trung quốc tấn công Cao Bằng, Lạng Sơn 1979.

Đó là căn để của vấn đề đất nước này đang đi trên con đường pháp trị hay chỉ do một nhóm mafia lãnh đạo gồm một nhóm cái gọi là Bộ chính trị, với kiểu chơi không khác Lương Sơn Bạc của Tàu!

Vậy CSVN có Đường Lối chiến lược sách lược giáo hóa cứu dân?

- Rất rõ ràng là không vì không có nền giáo dục nào dạy con người đi cướp bóc, giết người! Hà tất cũng không thể bao giờ kẻ giết người là nhà giáo dục!

Chúng ta hay nói con người Việt Nam có bản sắc riêng, có phải đó là dân tộc này biết trồng lúa, thích ăn cơm và dùng đũa, có trang phục và tiếng nói riêng, tất cả trong qui hướng Thiện: Thờ Kính Tổ Tiên.

Một thời trong nhiều thập kỷ dưới chế độ cộng sản ‘Thương cha thương một, thương ông thương mười’, (3) và nay ‘ông’ chỉ còn là cái bình phong – các đảng viên cộng sản ngày nay đều quý ‘ông đô la’ hơn ai hết. Cái gọi là cộng sản chỉ còn là một con bù nhìn mang ra giữa đồng lúa chín vàng để dọa chim do những kẻ lạ đang điều khiển đất nước này, những kẻ lạ cực kỳ gian manh có một đám nô lệ bản xứ khoa bảng thật giả vây quanh phục vụ! Tàu Cộng.

Cho nên cũng cờ cũng trống về đủ mọi đường lối, tất cả những gì Cộng sản mang đến đã không góp phần hay xây dựng nên một xã hội nhân bản, song chỉ là sự nắm đuôi lẽo đẽo theo sau, thực chất chưa xây được nội dung cho một nền đạo đức học cùng khoa học một cách nền tảng để từ đó có thể thích nghi cùng các dân tộc văn minh.

Nếu định nghĩa lịch sử chỉ là những trang sử để ghi lại những trận đánh nhau, thì quả thật cộng sản rất giỏi trong việc này, kể cả giết, thanh trừng vô cùng nhẫn tâm lẫn nhau.

Bài học lịch sử, công việc điều khiển các Quốc gia mà đi trên con đường vương đạo thật là khó! Nhưng sự thống trị áp bức, giết người, giết dân cũng chỉ nhất thời và sớm đến ngày cáo chung!

Con người thật Việt Nam hiện nay mà mỗi khi ai giao du cũng cảm thấy xấu hổ, bởi vì chúng ta không có những con người giáo dục nhưng ‘thích’ làm giáo dục để ‘chụp giựt’ miếng đỉnh chung!

Cho nên xây dựng thực hiện một nền giáo dục nhân bản biết tôn trọng nhân quyền phải từ những người có giáo dục để làm giáo dục. Câu hỏi đặt lên lấy đâu mà có những con người phải cực kỳ khôn ngoan và thông minh? Tất cả đều từ trong dân qua những cuộc bầu cử tự do công bằng, các công dân sẽ chọn ra những người đại diện cho mình phục vụ lại Cộng đồng trong đó có chính mình.

- Chế độ Tự Do phổ thông đầu phiếu qua sự chọn lựa của người dân ưu việt là vậy!

Dân chủ Cộng sản, cũng như phần lớn các quốc gia trên thế giới ngày nay vẫn còn là thứ giả hiệu, mỵ dân! Hệ lụy về lâu dài gây nên không biết bao thảm hại cho dân tộc và cá nhân nhà độc tài cũng như kể cả đám cận thần, nhất là thành phần gọi là trí nô có ăn học khoa bảng nhưng vì sợ hãi, quyền lợi cỏn con mà quên mất vai trò sĩ phu theo truyền thống dân tộc!

Đảng CSVN luôn nêu chiêu bài ‘Phát triển giáo dục, khoa học là quốc sách hàng đầu’, việc cướp đất ở Lộc Hưng lý do để xây trường, chính vì sự nhân danh để ăn cướp nên mãi mãi chỉ làm cho nền văn hóa dân tộc đến lụi tàn vì một điều quá rõ ràng ‘Không có những con người xứng đáng ở hàng đầu để biết tiên phong và cả việc đầu hàng’, chưa có Bí thư, Bộ Trưởng giáo dục, Giám đốc sở nào ở VN từ chức cho dù xẩy ra những sự việc chết người đáng xấu hổ như vụ Hiệu trưởng mua dâm học trò vị thành niên… nào học giả, tệ nạn mua bán bằng giả, nữ giáo viên phải đi tiếp khách…

-Bởi vì nền giáo dục của CS không phải đào tạo con người thành công song song với thành nhân, nhưng biến con người trở thành công cụ phục vụ cho bè nhóm đảng trị. Công dân giáo dục như phương tiện tuyên truyền ca tụng các lãnh tụ CS, còn nhân quyền, dân quyền trở thành những danh từ rất xa lạ với học sinh, sinh viên Việt Nam, nếu đụng đến sẽ có ngày vào tù…!

Những nơi đào tạo nên những Vị Lãnh đạo tinh thần vốn được tôn trọng một cách cao quý trong lòng dân tộc này, nay cũng học cách đấu tranh giai cấp, học biết cách giết người ‘không cùng giai cấp phải chết’. Thứ triết học Mác-Lê-Mao như một môn bắt buộc trong việc đào tạo các tu sĩ tôn giáo, hệ lụy sự nói láo với một số các tu sĩ như chuyện bình thường vì có khi biến có khi thường của cái ‘matériellement’ nhiều khi phải lấn lướt cái ‘moralement’ nhưng chỉ là một lý luận đầy ngụy biện!

Sự thế tục hóa nhằm tiêu diệt tôn giáo như quan niệm của Mác ‘Tôn giáo là thuốc phiện của nhân dân’, trên mảnh đất màu mỡ cho chủ nghĩa Mác khi tầng lớp lãnh đạo các tôn giáo khiếp nhược trong sợ hãi trước cái chết, hãy để mặc dân oan ‘kẻ chết chôn người chết’, hình ảnh Lộc Hưng trên mạng chỉ thấy Đức Cha Oanh, Cha Phạm Trung Thành, Cha Lê Ngoc Thanh... còn Cha Xứ biến đâu mất, hay ‘Nước ta không thuộc về thế gian này’! Đó là sự thật trên đất nước này ngày nay!(4)

Hàng trăm Linh mục bị tù đày, ngàn ngàn Tu sĩ bị theo dõi, người tín hữu Công Giáo bị đối xử như công dân hạng hai dưới chế độ cộng sản. Tất cả những gì trong quá khứ và vừa xảy ra với người Thiên Chúa Giáo tại Việt Nam, đều là giá máu. Chúng ta xin ơn Tha thứ.

Công an, quân đội, áo xanh, áo đỏ cùng các xe xúc, cần cẩu bừa nát nhà dân Công giáo di cư 1954 tại Lộc Hưng, và đây là lời tiên tri vì lịch sử chỉ là sự lập lai, chính gia đình nhà cửa của các bạn sẽ bị Tàu Cộng làm như vậy, ngoài ra còn bị chia xa, bị mang đi trước hết đến những vùng tận biên cương xa xôi, một khi Trung quốc chiếm trọn giang sơn lãnh thổ này. Đó là sự thật, bài học lịch sử đã diễn ra tại Tân Cương, Tây Tạng… và sẽ đến Việt Nam.

- Đừng khiếp sợ và hãy đứng lên! Người Việt hãy yêu người Việt. Chính nhờ biết lấy Nhân Nghĩa mà thắng bạo tàn, vượt qua sợ hãi đã tạo nên bản lĩnh dân tộc Việt Nam!

Nguyễn Quang




(*)   Lời của Gistave Flaubert, Ciceron: - Ubi bene ibi patria.

(2)   Truyện Kiều. Phần Năm. Tác giả Nguyễn Du.

(3)   Thơ Tố Hữu khóc Staline.

(4)   Lời Kinh Thánh.