Bùi Tín
Lâu
nay nhiều nhà quan sát và bình luận đã phân tích khá
nhiều về hành động xâm lăng kinh tế của Trung Quốc
đối với Việt Nam. Là người vẫn theo dõi mọi mặt của
mối quan hệ Việt Nam - Trung Quốc, tôi muốn góp ý thêm
rằng đâu phải Trung Quốc chỉ xâm lăng về kinh tế, mà
chúng còn đang kẹp chặt Việt Nam về mọi mặt từ 2
hướng Đông và Tây, đồng thời thọc sâu từ đầu đến
bụng xuống tận chân cẳng đất nước ta.
Gọng
kìm phía Đông là các căn cứ quân sự ở đảo Hải Nam,
ở quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa đi sâu xuống tận vùng
biển Malaysia, Indonesia, với hàng trăm chiến hạm, máy
bay, giàn radar, tên lửa, hàng ngàn tàu hải chính, hải
giám, tàu chấp pháp, hàng vạn tàu đánh cá vũ trang, hàng
ngày giết hại, xua đuổi, phá thuyền của ngư dân ta từ
Bạch Long Vỹ đến ven biển Nghệ Tĩnh, Nam Ngãi, Khánh
Hòa, coi cả vùng như là ao nhà của chúng.
Gọng
kìm phía Tây không có tiếng động của vũ khí, nhưng là
dòng chảy của sông Mekông, lợi hại không kém gì những
vũ khí ở biển Đông. Trung Quốc đã xây dựng hàng chục
đập lớn nhỏ trên đất Vân Nam, đặc biệt lớn là đập
Cảnh Hồng, thêm một số đập ở Lào và hồ chứa cực
lớn Tonlé Sap ở Cambodia, làm cho Nam Tây Nguyên (đặc biệt
là vùng Buôn Ma Thuột - Đắk Lắk), cả miền Tây Nam bộ
gồm 13 tỉnh đang bị hạn hán vào mùa khô, đất nứt nẻ
lớn, lúa và các loại ngũ cốc, cây trồng từ hoa quả
đến cây công nghiệp cà phê, cao su, hạt tiêu đều mất
mùa lớn, cá tôm cua trở nên khan hiếm, cả một vùng vựa
lúa lớn nhất nước đang ngắc ngoải, hết khô cằn lại
bị nhiễm mặn nặng, chăn nuôi hiếm cỏ, làm cho hàng
mươi triệu gia đình nông dân vốn khá giả bỗng trở
nên bần cùng, chưa có lối thoát. Chỉ vì đảng Cộng
Sản cầm quyền và nhà nước thiếu nhìn xa trông rộng,
mê say làm thủy điện tràn lan, nước đến chân mới
nhảy, nay chỉ còn van xin ông Trung Quốc mở rộng cửa
các đập trên thượng nguồn, nhưng cả Trung Quốc, Thái
Lan và Lào, Cambodia đều lo trữ nước do thiên tai El Nino
ập đến theo chu kỳ.
Trong
khi 2 gọng kìm chiến lược khổng lồ của chúng kẹp
chặt đất nước Việt Nam đến nghẹt thở thì Trung Quốc
thọc một mũi kiếm sắc dài từ Ải Nam Quan, xuống tận
Mũi Cà Mau, với các đội quân kinh tế ngày càng đông
đảo sang trồng rừng, xây nhà máy, đường sá, cầu
cống, xe lửa, khai thác quặng bô-xít, xây cảng Mũi Né,
nay còn cho tàu Trung Quốc đủ loại cặp bến Cam Ranh.
Trung Quốc còn cho dân xâm nhập các vùng Lạng Sơn, Cao
Bằng, vào tận Tĩnh Gia, Kỳ Anh,Tân Rai, Lâm Đồng, Cà
Mau. Họ cho công nhân kỹ thuật và cả công nhân thủ
công sang ở lỳ không giấy tờ, lập khu dân cư Tàu, quán
ăn Tàu, cửa hiệu Tàu, chợ Tàu, lấy vợ Việt, con cháu
mang họ Tàu, hình thành khu dân cư Tàu trên đất Việt
Nam. Tất cả Bộ Chính trị đều biết nhưng há miệng
mắc quai, nợ ngân hàng Tàu không kể xiết, Tàu cho hoãn
nợ, lãi thấp, quà biếu, phong bì vô hạn. Sứ quán Tàu
đường Hùng Vương là Dinh Thái thú Tàu, tới tấp các ủy
viên Bộ Chính Trị, các bộ trưởng thứ trưởng, tay
chân ra vào bái yết, yến tiệc với Thái thú Tề Kiến
Quốc, Khổng Huyền Hựu và nay là Hồng Tiểu Dũng, gọi
nhau cực kỳ thân mật là anh - tôi, không dùng từ “ngài”
hay cả từ “đồng chí” vì không đủ thân mật.
Thế
là bành trướng Trung Quốc đang nắm chặt số phận sinh
tử về kinh tế, đời sống nhân dân Việt Nam, từ Bắc
vào xuống Nam. Các tỉnh biên giới phía Bắc phụ thuộc
điện mua của Tàu. Hàng trăm nhà máy thủy điện, sắt
thép, xi măng, phân bón, cơ khí phụ thuộc trang thiết bị
Tàu do các công ty Tàu nắm. Cả Tây Nguyên đã bị Tàu
chiếm lĩnh. Buôn bán xuất nhập do Tàu lũng đoạn với
rau quả độc, thịt thui thối, mua gạo ta giá rẻ mạt.
Nguyên liệu cho hàng xuất khẩu chủ lực của ta như vải,
dạ, tơ lụa do Tàu nắm chặt và làm giá. Cả cuộc sống
của Tây Nguyên, Nam Trung bộ và Tây Nam bộ phụ thuộc
vào dòng chảy của nguồn sông Lan Sang (Mekong) bên Tàu.
Hàng triệu ngư dân điêu đứng bất lực, ông Trọng vẫn
mời tàu Trung Quốc vào Cam Ranh, bắt tay chặt “hảo hảo
a!” với Tàu.
Đất
nước ta đang chết đứng, dân ngắc ngoải nghèo đói,
quan phất lộc thừa thãi dưới sự “đô hộ thực dân
Cộng Sản mới” của trùm bành trướng Bắc Kinh. Trong
khi tình hình muôn phần khẩn cấp, đói nghèo rộng khắp
do phụ thuộc Tàu đang dẫn dân Việt Nam đến chỗ ngắc
ngoải và chết thật sự, khắp nơi vang rền tiếng kêu
cấp cứu, thì 200 ủy viên trung ương, 19 ủy viên Bộ
Chính Trị, 500 đại biểu Quốc Hội đang lo chuyện dành
ghế, chia ghế, chia lộc Tàu. Ông Nguyễn Phú Trọng đang
rung đùi thỏa mãn về chế độ “dân chủ thế là cùng”
của ông ta. Ông Trọng dửng dưng với số phận toàn dân
tộc khắp các vùng đang ngàn cân treo sợi tóc. Vô trách
nhiệm đến thế là cùng!
Biết
mà không báo động với toàn dân là có tội lớn. Tội
ác đến từ đâu, do ai, xin để các vị trí thức dân
tộc, các mạng blogger - nhà báo tự do, các nhà Luật học
yêu nước nhận định thêm, cùng nhau tìm cho nhân dân ta
một lối thoát khẩn cấp. Chẳng lẽ mọi người lại
khoanh tay để đất nước, dân tộc Việt Nam bị bức tử
trong tay bọn đồ tể phương Bắc và bọn tay sai Cộng
Sản thối nát đến tận xương tủy, đến nay vẫn còn
mang mặt nạ “cách mạng” để lừa dối nhân dân ta
hay sao?
Bùi
Tín