TRẬN CHIẾN ĐÁNH KAVANAUGH
Vũ Linh
Tuần qua, Thượng
Viện thay vì bỏ phiếu quyết định việc phê chuẩn thẩm phán Kavanaugh vào Tối Cao
Pháp Viện, đã bỏ thời giờ ra, lên sân khấu diễn tuồng mới cho dân Mỹ và cả thế
giới coi. Tấn tuồng cực kỳ hấp dẫn vì liên quan đến chuyện… sex, là chuyện từ
ông già bà lão cho đến thanh niên mới lớn, đều thích nghe và muốn biết chi
tiết. Cho dù là chuyện tưởng tượng hay fake news.
Thật
ra câu chuyện này nếu viết thành tiểu thuyết khiêu dâm thì bảo đảm phải uống
thêm vài viên Viagra mới cảm thấy ‘hưng phấn’. Đây là tóm lược câu chuyện:
CÂU CHUYỆN
Một cậu học sinh
trung học 17 tuổi, dự một party ăn nhậu, nhẩy đầm của một nhúm học sinh nhóc,
gồm tổng cộng 5 người. Uống
say xỉn, kéo một cô học sinh 15 tuổi vào phòng ngủ, đóng cửa, đè ra hôn hít và
tìm cách đi xa hơn. Chưa kịp gì thì một anh bạn nhẩy vào, muốn ké cho vui,
nhưng cả ba té từ trên giường xuống đất, cô này xô cả hai ra, chạy ra khỏi
phòng. Hết chuyện! Chẳng có hiếp dâm, chẳng có ‘múa lân hội đồng’, chẳng có gì
khác. Cũng chẳng có hậu quả gì. Câu chuyện đi vào quên lãng trong hơn 35 năm.
Chưa hết. Đây
cũng chỉ là câu chuyện do cô học sinh bây giờ đã 51 tuổi kể lại. Cả hai anh học sinh đều phủ
nhận, một anh cho rằng không hề tham dự cái party đó và chưa bao giờ có hành
động sỗ sàng như vậy. Anh bạn, nhân vật thứ ba, cũng cho biết chẳng hề có câu
chuyện như vậy, và từ chối không chịu bàn thêm vì không muốn dính dáng vào một
chuyện vu cáo sặc mùi chính trị vớ vẩn. Một anh học sinh khác bị nêu tên
cũng bác bỏ và khẳng định anh chẳng biết gì về chuyện này. Nói cách khác, trong
5 người, có 1 người tố giác, 3 người phủ nhận, 1 người chưa tìm ra được để hỏi
ý.
Câu chuyện bắt
đầu nổ đùng khi bà thượng nghị sĩ bát tuần Dianne Feinstein của Cali (Cali dĩ
nhiên) loan tin bà đã nhận được một bức thư nạc danh của một bà, tố đích danh
ông Kavanaugh cách đây hơn 35 năm (không phải 35 ngày đâu!) đã có hành động
xách nhiễu tình dục bà. Bà
Feinstein cho biết đã trao bức thư đó cho FBI để điều tra.
Sau đó, bà nạc
danh đã xuất hiện, là giáo sư tâm lý học Christine Blasey Ford của đại học Palo Alto ở Cali (vẫn là Cali dĩ nhiên), đã từng
ghi danh là cử tri của đảng DC.
CUỘC CHIẾN
Câu chuyện nghe
thật vớ vẩn. Ấy vậy chứ phe cấp tiến, đảng DC và TTDC lớn tiếng tố cáo tội
“toan tính hiếp dâm” –attempted rape-, lo đập trống khua chiêng đinh tai luôn, biến thành ... chuyện tận thế!
Đúng hơn là chuyện tận thế hàng tuần của tuần này. Tận thế của tuần trước qua
rồi. Tận thế của tuần sau thì tuần sau mới tới.
Ngay trong câu
chuyện này, người ta đã ngửi được mùi tanh ngòm của cá ươn. Bà Feinstein đã
nhận được bức thư năc danh từ hai tháng trước, nhưng giữ kín. Tại sao? Câu trả
lời rất giản dị. Hai lý do:
1. Câu chuyện vô giá trị và
không đáng tin, bà Feinstein biết có tung ra cũng khó đi đến đâu. Nhưng bây giờ
thì vì việc phê chuẩn ông Kavanaugh coi như không còn tránh được thì bà
Feinstein trong thế tuyệt vọng, tung ra chiêu… tuyệt vọng! Trong football Mỹ, cái đó gọi là ‘Hail Mary
pass”, tức là đang thua, còn hai giây đồng hồ nữa kết thúc trận đấu nên liệng
đại trái banh, may ra Đức Mẹ Mary giúp chiến thắng?
2. Đúng một tuần trước khi Thượng Viện
biểu quyết, bức thư được tung ra. Ngay sau đó, tất cả khối DC và TTDC đồng loạt
hợp ca bài “xì-căng-đan sex của thế kỷ, hoãn biểu quyết để điều tra”. Tìm mọi
cách trì hoãn việc phê chuẩn ông Kavanaugh. Phe CH đã phải nhượng bộ bước đầu:
cuộc biểu quyết được hoãn lại và cả bà Ford lẫn ông Kavanaugh được mời ra điều
trần cùng với một số nhân chứng.
Bà Ford ban đầu đã không trả lời thư mời điều trần
của Thượng Viện, có nghĩa là bà không muốn ra điều trần, viện cớ FBI phải điều
tra trước khi bà điều trần. FBI hai lần từ chối điều tra vì câu chuyện ba đứa
nhóc say xỉn làm trò trẻ con chẳng có hậu quả gì khác từ hơn ba chục năm, chẳng
có bằng chứng hay nhân chứng gì. Bà Ford cũng thú nhận bà không nhớ rõ câu
chuyện xẩy ra ngày nào, tại địa điểm nào, và sau khi chạy ra khỏi phòng, bà đã
làm gì, khi nào về nhà, bằng cách nào. Thế thì điều tra cái gì?
Quái lạ hơn nữa, trong 35 năm qua, bà Ford không báo cho FBI cũng chẳng đòi
điều tra, sao bây giờ mới đòi? Đã vậy, sau hơn 35 năm tỉnh bơ bây giờ bất thình
lình bị “chấn thương tinh thần”!
Bà Ford cũng giải thích bà ngại “câu chuyện xẩy ra
quá lâu và bà bị sốc nặng, nên có thể trí nhớ bà không vẹn toàn”. Nghiã là nếu
ra điều trần, bị chất vấn về chi tiết, có thể sẽ lòi ra là chuyện phịa, không
có thật? Đừng quên điều trần trước Thượng Viện là điều trần có tuyên thệ nên
chắc bà Ford rét, kiếm chuyện thoái thác. Ngay cả bà Feinstein bây giờ cũng
phải thú nhận không chắc câu chuyện của bà Ford đã có thật.
Luật sư của bà Ford giải thích bà Ford không muốn
ra trước một diễn đàn với cả nước ngồi coi, trong khi bà bị tra hỏi chi tiết về
đời sống riêng tư của bà. Bà Ford lý luận thật ngây thơ nếu không muốn nói là
ngớ ngẩn. Bà nghĩ bà có thể chỉ với một câu nói vu vơ phá tan sự nghiệp của một
thẩm phán mà chẳng ai thắc mắc. Bà sợ tên tuổi và danh dự của bà bị lôi xuống
bùn. Thế thì bà có nghĩ đến tên tuổi và danh dự của TP Kavanaugh đã bị bà lôi
xuống bùn không?
Thật ra lo sợ này chỉ là cái cớ phịa vì Thượng
Viện đã cho bà lựa chọn, có thể điều trần mật trước một số nhỏ thượng nghị sĩ,
không lên TV gì hết, hay điều trần ngay tại nhà bà, không có báo chí, công
chúng không biết gì hết. Nhưng bà Ford và phe DC vẫn từ chối. Ý của bà và phe
DC chỉ là muốn có một diễn đàn để công khai làm nhục ông Kavanaugh mà không ai
được đụng đến bà. Công lý một chiều không hơn không kém.
Bà nghị sĩ DC của Hawaii, Maxie Hirono bênh vực bà
Ford, cho rằng “không ai có quyền bắt bà Ford ra điều trần về một chuyện ô nhục
đối với bà”. Câu hỏi cho bà Hirono: thế thì DC có quyền bắt ông thẩm phán ra
điều trần về chuyện ô nhục này sao? Nếu nói về ô nhục, ai bị xúc phạm nặng hơn?
Một bà vô danh chẳng biết ở đâu nhẩy ra với một câu chuyện không bằng chứng,
không nhân chứng hay là một thẩm phán được đề cử vào TCPV?
Sau đó, trước áp lực của dư luận, bà Ford nhận ra
điều trần, nhưng xin hoãn lại tới Thứ Năm tới, kèm theo một lô điều kiện.
Trước hết, đây là lần đầu tiên trong lịch sử Mỹ có
chuyện người được mời ra điều trần trước Thượng Viện lại đặt điều kiện, tạo ra
một tiền lệ nguy hiểm. Điều kiện quan trọng nhất của bà là không chấp nhận
“ngồi cùng phòng” với ông Kavanaugh, có nghiã là sẽ không dám đối chất thẳng
mặt với ông Kavanaugh.
Sau đó, bà Ford lựa ngày Thứ Năm là chơi mánh. Theo thủ tục Thượng Viện, nếu bà điều trần Thứ Năm
thì Thượng Viện chỉ có thể biểu quyết cuối tuần sau, khi đó sẽ không kịp cho TP
Kavanaugh được phê chuẩn trước niên khóa mới của TCPV, bắt đầu ngày 1 tháng 10. Nếu điều trần chậm nhất là Thứ Tư thì có thể biểu
quyết trong tuần tới, kịp thời cho niên khóa tới. Tức là bà Ford muốn khai thác
kẽ hở thủ tục Thượng Viện để biểu quyết sẽ phải hoãn lại qua sau bầu cử và TP
Kavanaugh có thể sẽ không bao giờ được phê chuẩn nếu DC chiếm Thượng Viện. Cái mánh chui qua kẽ hở này chỉ có các nghị sĩ biết
chứ bà Ford không thể biết. Chứng tỏ một sự thông đồng lộ liễu giữa bà Ford và
các nghị sĩ DC.
Chiều Thứ Sáu qua, chủ tịch Ủy Ban Tư Pháp đã cho
biết bà Ford phải ra điều trần ngày Thứ Tư tới chứ không thể trì hoãn được,
trong khi tất cả các điều kiện của bà đều bị bác bỏ vì chưa khi nào Thượng Viện
phải điều đình điều kiện điều trần với bất cứ ai. 10 giờ tối Thứ Sáu là thời hạn chót bà Ford phải trả
lời có ra điều trần hay không. Nếu không, Thượng Viện sẽ biểu quyết việc phê
chuẩn ngày Thứ Hai. Khi bài này được đăng thì luật sư của bà Ford đã xin gia
hạn thêm một ngày, tới tối Thứ Bẩy để trả lời và TNS Grassley, chủ tịch Ủy Ban
Tư Pháp đã đồng ý. Thêm một cố gắng câu giờ để điều đình điều kiện.
THÁI ĐỘ CỦA
ĐẢNG DÂN CHỦ VÀ TTDC
Đảng DC và TTDC
dĩ nhiên hậu thuẫn bà Ford tuyệt đối cho dù chẳng có bằng chứng hay nhân chừng
nào, chỉ vì là ‘phe ta’, và nhất là có lý do vừa đánh ông Kavanaugh, tức là
đánh Trump, vừa câu giờ.
Cựu PTT Joe
Biden hùng hổ tuyên bố “Khi một phụ nữ tố giác bị xách nhiễu tình dục, thì ta
phải tin ngay là bà đó đã nói sự thật”. Xin lỗi ông, ông nịnh mấy bà cũng vừa
phải thôi. Không thể nói đàn bà, bất cứ bà vô danh tiểu tốt ở đâu, luôn nói
thật trong khi đàn ông tất nhiên là nói láo, kể cả một thẩm phán được đề cử vào
cơ quan Tư Pháp cao nhất là TCPV. Câu hỏi cho cụ Biden: thế trong câu chuyện TT
Clinton thì tại sao ông không tin cả nửa tá bà đã tố TT Clinton hãm họ? Khi đó,
ông Biden làm thượng nghị sĩ tham dự vào cuộc bỏ phiếu truất phế TT Clinton, ông bỏ phiếu chống hay bảo vệ Clinton?
Hầu như tất cả
các cơ quan của TTDC đều nhất tề tố cáo TP Kavanaugh đã làm chuyện bất chính,
cần phải điều tra, và chứng minh mình vô tội.
Nền tảng luật pháp của Mỹ, ‘vô tội cho đến khi chứng minh được là có tội’, bây
giờ đã bị phe DC và TTDC lật ngược bốn vó lên trời, ‘có tội cho đến khi chứng
minh được là vô tội’. Nhưng quy luật này chỉ áp dụng cho TT Trump hay
cho đảng CH thôi, không áp dụng cho cánh DC.
Tính phe đảng và
giả dối của phe cấp tiến khó có thể lộ liễu hơn.
Ông Kavanaugh cũng không phải là người duy nhất
đang bi tố xách nhiễu tình dục. Phó chủ tịch Ủy Ban Quốc Gia của đảng DC, dân
biểu Hồi giáo Keith Ellison cũng đang bị một bà ‘bạn gái’ tố đã hành hung,
cưỡng hiếp bà. Nhưng quý độc giả chắc không biết chuyện này vì TTDC im re và
đảng DC chẳng những đã ‘không tin’ bà và bác bỏ lời tố giác của bà này, mà còn hậu
thuẫn ông Ellison ra tranh cử chức bộ trưởng Tư Pháp của tiểu bang Minnesota.
Nếu không là thái độ giả dối phe đảng thô bỉ nhất thì là cái gì?
Một bằng chứng khác của sự giả dối của đảng DC và
TTDC: tiếng nói chống ông Kavanaugh ồn ào nhất là của TNS Cory Booker. Thông
báo cho quý độc giả: ông Booker năm 1992 từng bị tố cáo và nhận tội thời trung học cũng đã đè một cô bạn ra hôn ẩu
và ‘chộp’ cô ta, nhưng vẫn làm thượng nghị sĩ, lại đang chuẩn bị ra tranh cử
tổng thống đấy.
Bà Hillary lên
tiếng cho rằng việc FBI điều tra là cần thiết trước khi Thượng Viện có thể biểu
quyết. Vậy sao? Thế sao năm xưa không ai nghe bà yêu cầu FBI điều tra vụ cô
Monica ngồi dưới gầm bàn trong Phòng Bầu Dục nhỉ? Có ai nghe bà Hillary yêu cầu
FBI điều tra hơn nửa tá bà tố bị ông chồng bà hãm không? Bà Juanita Broaddrick, người đã từng tố cáo thống
đốc Clinton hãm
bà (không phải chỉ hôn ẩu và
toan cưỡng hiếp không đâu),
mới đây đã lên tiếng yêu cầu nếu FBI điều tra vụ bà Ford thì cũng phải điều tra
luôn lời tố cáo của bà. Chưa nghe bà Hillary lên tiếng ủng hộ ý kiến này.
Ở đây, cũng cần
nhớ lại xem khối dân biểu và nghị sĩ DC đã xử thế như thế nào trước vụ ‘hút xì
gà’', với cái áo đầm dính đầy ‘bằng chứng’ của ông tổng thống DC để thấy rõ sự
lố bịch của họ. Khi đó thì họ nhún vai, cho là chuyện sex bá láp, không có gì
quan trọng, tất cả dân biểu và nghị sĩ DC bỏ phiếu chấp nhận ông Clinton vẫn đầy đủ tư cách
làm quốc trưởng. Bây giờ thì chỉ cần một câu nói vu vơ là ông Kavanaugh đã
không còn đủ tư cách là thẩm phán nữa.
Từ chuyện bà Ford tung thư nạc danh rồi xuất hiện
đúng thời điểm, 35 năm sau, cho đến những việc như đòi điều trần, đòi
FBI điều tra, đặt điều kiện, tất cả
những thoái thác, kiếm cớ này nọ vẫn chỉ là những bằng chứng của phe DC thông
đồng với TTDC và bà Ford để cản TP Kavanaugh. Chỉ che mắt được những người ngu
ngơ phe phái nhất.
Một tài liệu mới xuất hiện: theo trang mạng The Daily Caller, có một bài nói
chuyện của bà Ricki Seidman đã được thu âm đầu tháng Bẩy vừa qua, ba tuần trước
khi bà Ford gửi thư nạc danh đến bà Feinstein. Cuộc thu âm cho thấy bà Seidman,
hiện là luật sư cố vấn của bà Ford, công khai cho cử tọa biết đã thảo xong một
kế hoạch cản TP Kavanaugh.
Phe DC muốn cản ông Kavanaugh bằng mọi giá, nếu
không được ngay bây giờ, thì hy vọng câu giờ cho qua cuộc bầu cử, biết đâu DC
sẽ chiếm được đa số tại Thượng Viện thì coi như ông Kavanaugh –hay bất cứ ai
khác do TT Trump đề cử- cũng sẽ bị lọt đài. Trong trường hợp không có ai thay
thế TP Kennedy mới từ nhiệm, TCPV sẽ bị bế tắc trong thế 4-4 cấp tiến-bảo thủ; trường
hợp này, các án quyết của các tòa phá án mà đại đa số là quan tòa do TT Obama
và Clinton bổ nhiệm, sẽ có giá trị, là ước nguyện của DC được toại nguyện. Ta
đừng quên chuyện các sắc luật di dân của TT Trump đã bị tất cả các tòa phá án
bác bỏ, cho đến khi lên đến TCPV thì bị TCPV lật ngược.
Phe DC lo sợ TP Kavanaugh sẽ đưa TCPV về hướng bảo
thủ dĩ nhiên, nhưng họ cũng muốn đề phòng việc truy tố TT Trump nếu xẩy ra, sẽ
lên tới TCPV và ông Kavanaugh sẽ là lá phiếu quyết định cứu ông Trump.
Toàn bộ câu chuyện
nằm trong một chiến dịch tập thể và quy mô để nếu không lật đổ TT Trump được
thì ít nhất cũng khoá tay ông.
Trước bầu cử thì
là những chuyện ông Trump chộp bướm, ăn nói thô lỗ, có vấn đề đầu óc,… Sau bầu
cử thì những chuyện gian lận phải đếm phiếu lại, đắc cử nhờ Nga, thủ tục bầu cử
sai lầm, bà Hillary được nhiều phiếu hơn,… Khi làm tổng thống thì đến chuyện vô
tài, bất nhất, gây gỗ với phụ tá, chửi rủa đồng minh, gây chiến với địch, thiếu
tư cách,… Mới đây là những đòn tập thể như hàng trăm báo đánh cùng ngày, hàng
chục ‘nhân sĩ’ chỉ trích cùng lúc, hàng loạt sách bôi bác mạ lỵ, Nhà Nước Ngầm
công khai nhìn nhận đang cố phá chính quyền,… Bây giờ là cản việc bổ nhiệm TP
Kavanaugh.
THÁI ĐỘ CỦA
ĐẢNG CỘNG HÒA
Thượng nghị sĩ
Grassley, chủ tịch Ủy Ban Tư Pháp, đã mau mắn hoãn việc biểu quyết phê chuẩn
ông Kavanaugh và mời cả hai người ra điều trần trước Thượng Viện.
Tại sao CH nhượng bộ quá mau chóng như vậy?
Lý do cũng giản dị thôi. Trong cơn bão #MeToo của hàng loạt các bà ra tố việc bị các
tài phiệt, chính khách, tài tử,... xách nhiễu tình dục, các bà đã cảm thấy được
‘giải phóng’, phải nổi loạn, sẵn sàng nổi dậy chống mọi ông nào dám ‘vô phép’
với mấy bà, cho dù vô phép hồi hai tuổi, mới biết nói, mà chẳng cần bằng chứng.
Các ông bà CH lo sợ sẽ làm phật lòng các bà trong cuộc bầu hai tháng nữa, nên
cuống quít nịnh mấy bà, vội vàng chấp nhận hoãn biểu quyết và bắt ông Kavanaugh
ra điều trần lại.
Ai cũng hiểu bầu bán lần tới mang tính cực kỳ then
chốt và đặc biệt hơn nữa, sẽ được quyết định phần lớn bởi lá phiếu của phụ nữ
mũ tai mèo màu hồng, đã bị TTDC khích động từ cả hai năm nay chống TT Trump, từ
ngày ông này chưa tuyên thệ nhậm chức. Bây giờ là lúc phải vuốt ve mấy bà tối
đa. Đảng DC dĩ nhiên làm to chuyện cũng chỉ vì lý do muốn lấy phiếu này.
HẬU QUẢ
Tin không vui
cho TT Trump: trận đánh này chưa thấm vào đâu nếu DC thắng lớn trong cuộc bầu
quốc hội cuối năm nay, chiếm Hạ Viện hay Thượng Viện hay cả hai. Ta sẽ chứng
kiến cả chục vụ điều tra, không còn chính sách nào được thi hành, không còn luật
nào được thông qua, không còn ai được bổ nhiệm, thậm chí sẽ có cả đàn hặc kéo
dài hàng tháng hàng năm.
Thể chế dân chủ gương mẫu của Mỹ đâu rồi? Vào thùng
rác nào rồi?
Câu chuyện này
cũng giải thích việc chính trị Mỹ càng ngày càng xuống cấp khi những người tài
giỏi, có khả năng, càng ngày càng trốn chạy. Không một người nào, cho dù tư
cách cao đến đâu lại có thể không làm hay nói một điều gì sai lầm trong gần
suốt một đời người, cho đến tuổi lục tuần hay thất tuần. Đi xa hơn nữa,
cho dù họ có tư cách thật, không thể lục ra được một chuyện sai lầm nào thì…
cũng bị những người chống đối phịa ra chuyện để đánh. Trong tình huống đó, ai
cần ra tham chính, ai dám chường mặt ra? Không phải sợ mình bị nhục mạ không,
mà còn sợ cả vợ lẫn con bị tạt bùn vào mặt nữa.
Nếu ông
Kavanaugh bị rớt đài về chuyện vu vơ không bằng chứng này, thì bất cứ ai khác
cũng có thể là nạn nhân, bất kể đó là một người nhắm chức tổng thống, bộ
trưởng, tướng tá, tổng giám đốc, giáo sư, luật sư, quan tòa, công chức, tư
chức,…
Cái lạ lùng là
những người hiện đang tung chiêu ra đánh ông Kavanaugh và TT Trump dường như
không nhìn xa hơn đầu mũi của họ. Giả dụ như họ thắng, cản được ông Kavanaugh,
hay xa hơn nữa cản được TT Trump hay lật đổ được ông này luôn, đưa đến việc họ
chiến thắng, nắm quyền đi, khi đó, họ nghĩ xem phe đối lấp CH sẽ phản ứng như
thế nào? Ngoan ngoãn chấp nhận họ? Hay là sẽ đáp trả cả vốn lẫn lãi?
Đảng DC muốn
trình làng bộ mặt tôn trọng phụ nữ và coi chuyện xách nhiễu tình dục như cái gì
ghê tởm nhất. Thái độ này, đến từ cái đảng của các ông Kennedy, Johnson, và Clinton và từ các tài tử
của thế giới loạn luân Hồ Ly Vọng, chỉ là chuyện tiếu lâm không ai cười.
Nhìn chi tiết
thì dĩ nhiên đây là một rắc rối không nhỏ của TT Trump. Nhìn chung, tóm lại vẫn
chỉ là một chiêu võ mới để đánh TT Trump, hay chính xác hơn, để cản đường, phá
ông thôi.
Trong câu
chuyện, có thể nạn nhân thật sự chính là bà Ford, đã bị khối DC vồ lấy, coi như
khúc củi mang ra làm vũ khí đánh TT Trump không hơn không kém, trong khi sự
thật là đám DC này chẳng coi bà Ford ra gì.
Vũ Linh
****************************************************
Chuyện
Bên Đường 9-3-18
Mấy ngày
nay, sau một tuần phỏng vấn thẩm phán tối cao pháp viện do T/T đề cử, thượng
viện nghỉ chờ ngày bỏ phiếu vào tháng 9, tất nhiên nhiều TNS đảng Dân Chủ sẽ
không tán thành vì họ lo sợ thêm vây cánh cho T/T Trump tại tòa tối cao, mặt
khác hai bên Dân chủ và Cộng Hòa đều nỗ lực giành chiến thắng trong cuộc bầu
bán nửa nhiệm kỳ , quan trọng đặc biệt ai sẽ nắm đa số tại Hạ Viện, tỉ số sai biệt
giữa Dân Chủ và Cộng Hòa vẫn chênh lệch rất nhiều, muốn thắng để nắm đa số tại
Hạ Viện, Dân Chủ ít nhất phải chiếm được khoảng 20 ghế, điều cũng hơi khó khi
kinh tế là điểm người Mỹ vẫn đặt lên hàng đầu, về vấn đề này, Trump đang thắng
điểm, bởi những nỗ lực giảm sự sai biệt trong cán cân thương mại, đặc biệt với
Trung Cộng, khiến nước này gửi đại diện trở đi trở lại Mỹ đẩ họp hành, hầu xóa
bớt những dị đồng, và đòi hỏi của phía Mỹ, một điều khác dễ nhận
ra, dân biểu, hay thống đốc nào được T/T Trump ủng hộ đều chiến
thắng trong bầu cử sơ bộ, có nghĩa là được chọn làm gà chiến để tháng 11
so cựa với đối thủ từ đảng kia.
Trong
mấy ngày qua, chúng ta nhận thấy Obama xuất hiện , nói cuyện tại nhiều nơi,
trong đó có đại học tại Chicago Ilinois. Trong một cuộc nói
chuyện, vài ngày trước đó T/T Trump đã lôi cuốn số người tới nghe là 10,000
trong tổng 12,000 chỗ, hãy tưởng tượng Obama nói chuyện, chỉ đếm được 750
người, đủ thấy lòng người Mỹ ra sao. Trước đây, khẩu hiệu tranh cử của
Obama là “ Change, yes we can, Thay Đổi, vâng, chúng ta sẽ làm được
“. Bây giờ Obama, người đã từng tính đội đá vá trời và các đảng viên Dân Chủ,
và ngay cả con gái của John McCain phát biểu “ Chúng ta không cần
làm nước Mỹ vĩ đại trở lại, bởi vì nước Mỹ đã vĩ đại từ khuya rồi. Nói như vậy,
không biết Obama và các người cùng phe của ông ta có ngượng miệng không, câu
hỏi đơn giản của người Mỹ “ Như vậy khẩu hiệu đòi thay đổi khi Obama
ứng cử, thì thay đổi gì, nước Mỹ của Obama với tỉ lệ thất nghiệp là 6.4, GDP
không tăng trưởng được tới 3.0. Chỉ số Dow Jone ở số cao nhất là 19,000. Số
người hưởng Food Stamp là 46 triệu. Thử hỏi, Obama nói nước Mỹ đã vĩ đại , vĩ
đại ở điểm nào.
Lịch sử
Mỹ sẽ nhắc đi , nhắc lại mỗi khi nói tới vấn đề Ngoại Giao với nước ngoài, nước
Mỹ và kể cả mọi nước trên thế giới, nước nhỏ như Lào, hay kampuchia, chưa bao
giờ có tổng thống nào phải đi cầu thang bụng trong chuyến công du chính thức
tại nước ngoài, chưa một tổng thống Mỹ nào phải nghe câu “ Đây là đất nước
chúng tôi, chúng tôi muốn đón tiếp thế nào là quyền của của chúng tôi “. Obama
không ngượng miệng khi nhắc tới kinh tế và trắng trợn cho rằng Trump và nước Mỹ
thừa hưởng một nền kinh tế khấm khá vì chu kỳ trong việc tăng trưởng do kế
hoạch của Obama đề ra vào năm 2015. Obama hô hào người Mỹ phải đứng lên, phải
thức dậy đi bỏ phiếu, nếu không nước Mỹ sẽ hỗn loạn, kỳ thị chủng tộc. Obama đã
làm một việc mà chưa một vị tổng thống tiền nhiệm nào của Mỹ đã làm, ông chỉ
trích đích danh tổng thống Trump, nhưng ông không nêu được điểm nào Trump và
nội các của Trump gây ra, làm nước Mỹ của Obama và của phe dân chủ tồi tệ hay
chia rẽ hơn. Điều ai cũng thấy, chỉ có phe Dân Chủ kêu gọi bỏ ngỏ biên giới,
bao che tội phạm, và cho phép dân nhập lậu vượt biên giới, không hợp
tác với cảnh sát ICE đang làm nhiệm vụ thanh lọc tội phạm, giúp người Mỹ yên
ổn, làm ăn.
Trong
thời điểm người Mỹ mất tin tưởng vào đường lối của phe Dân Chủ, những ứng cử
viên Dân Chủ không ngần ngại đưa miếng mồi Bảo hiểm sức khỏe ( free mediacare )
,tự do phá thai, học đại học khỏi trả tiền, nhưng họ không bao giờ nói làm sao
để đạt được những điều họ hứa, cuối cùng như một cô ứng cử viên Dân Chủ 28 tuổi
tại New York bình thản trả lời
"Ứng
cử viên không cần phải giải thích bằng cách nào, mà chỉ cần hứa sẽ làm gì, còn
chuyện làm ra sao sẽ do chính phủ".
Obama
mỉa mai T/T Trump “đâu có khó khăn gì đâu mà không dám nói tới hai tiếng độc
tài, phát xít . Nhưng thưa ông Obama, ông và nhiều tổng thống trước Trump đã
hứa rất nhiều, nói rất nhiều nhưng không ai đuổi được tên phát xít
Đức, chuyên canh gác trại giam thời Đức Quốc Xã ra khỏi đất Mỹ, vì Ông và những
vị trước ông còn e ngại mất lòng đồng minh Đức, và xử ép Do Thái . T/T Trump và
Tư Pháp Mỹ đã khiêng tên đồ tể 91 tuổi này, cho lên máy bay, đuổi thẳng
tay,không khoan nhượng. Tên này muốn kiện thưa ư, kiện thưa tại sao đuổi một
người có quốc tịch Mỹ ư, lên trời mà kiện. Obama, Bush, Clinton, ai cũng nói
ủng hộ Do Thái, ai cũng công nhận trên giấy tờ, hay hứa miệng Jerusalem của Do
Thái, thử hỏi ai đã đưa tòa đại sứ Mỹ tới Jerusalem, chỉ có T/T Trump nói và
dám làm.
Obama và
những tổng thống tiền nhiệm của ông không làm được như lời mình nói. Ông Obama
nói “ Mai ăn khỏi trả tiền, nói được vì chẳng bao giờ có ngày mai như thế. Như
vậy, khẩu hiệu Change, yes we can của Obama, đã trở thành Change, No
we cannot. Cuối cùng, chúng tôi năn nỉ, thời của ông Obama đã qua, những
lời hứa của ông không thành sự thật, ông hãy để chúng tôi yên " Leave
us alone ".
CBĐ
còn tiếp, cảm ơn quý vị