Nguyễn Quang
Nhà văn
hóa Việt Nam đang bỏ không ?
Nhà văn hóa bỏ không,
không phải không có người làm văn hóa, nhưng không có
người sống văn hóa!
Một
chính trường bỏ ngỏ. không phải không có người làm
chính trị, có cả một Bộ Chính trị, nhưng thiếu vắng
người sống cho ra chính danh!
Thời
sự nóng bỏng của Việt Nam là đánh nhau giữa các phe
phái, sát phạt nhau cho bằng được đến cái chết! Thậm
chí hủy hoại danh dự Quốc gia khi biến thành nhà nước
bắt cóc!
Một ngụy tín hơn mọi
thời, tôi chỉ in sách văn hóa nhưng không chủ trương
làm văn hóa!
Một sự vong thân đến
tột cùng, tôi in sách chính trị nhưng không có mục tiêu
chính trị!
Những
người Cộng sản gian hùng không còn biết sợ ai, ta nhân
danh nhân dân cướp chính quyền, đánh cướp tài sản…
‘Những con đĩ rạc không còn cần phải nói về tiết
trinh’ đã bán thân được sẽ lấy thân người khác, kể
cả tước luôn linh hồn bất cứ ai nếu có nhu cầu!
Từ Cái
Đình biểu trưng của văn hóa làng xã Việt Nam hình thành
từ buổi đầu của Nhà Nước Lạc Việt, theo thời gian
với sự du nhập của Phật giáo vào Việt Nam, nhiều Đình
trở thành Chùa hoặc vừa Đình vừa Chùa và cùng với
Hữu thể - Thời gian các Đình Làng ngày nay không còn
nữa. Dưới chế độ Cộng sản Chùa và Nhà thờ cùng
biến thành kho bãi, nếu có còn hay xây mới cũng chỉ là
những nơi trang trí, kinh tài cho chế độ!
Hàng
trăm nhà văn hóa bỏ không, khắp nơi mọc lên những bảng
hiệu khu phố văn hóa mới, nhưng đặc biệt những bảng
hiệu lại kém văn hóa hơn so với bao kiến trúc ở trình
độ cao hơn chung quanh, lọt tõm vào những khu dân cư trên
những con đường tráng lệ những bảng hiệu không giống
ai…Và nhiều nhà văn hóa xã, phường ở các tỉnh Đồng
Bằng Sông Cửu Long có kinh phí xây dựng lên đến cả tỉ
đồng, nhưng chỉ hoạt động cho có lệ một thời gian
rồi đóng cửa bỏ không.
Lãng
phí đến lãng phí.
Đây là
một khoản tiền không nhỏ đối với nhiều xã nghèo.
Mở cửa
rồi... đóng lại! Khi con người điều hành đất nước
sống vô văn hóa thì không những Nhà văn hóa mà ngay cả
các những nơi thờ tự cũng chỉ là hình thức ‘Văn hóa
là những gì sau khi quên tất cả’. Nhưng cái hành vi sau
khi quên tất cả qua văn hóa là những việc làm không thể
công khai nên Nhà văn hóa như biểu trưng các sinh hoạt
tinh thần trở thành đối nghịch với những kẻ sống
tha hóa cả về hai phía duy vật và duy tâm!
Nghĩa là lâm vào tình
trạng bi đát của con người thời đại mà H.Marcuse gọi
là con người một chiều kích unidimensionalman chỉ biết
có duy vật hay duy tâm, nên đời trở nên vô đạo, đạo
trở nên trống rỗng.
Vào
những năm đầu thế kỷ 21, NVH xã Thiện Mỹ, Huyện Trà
Ôn, Vĩnh Long, cũng như trên khắp cả nước với mô hình
như vậy, nó được xây dựng trên khuôn viên rộng
2.000m2 với tổng kinh phí lên đến 1,2 tỉ đồng. Đây
được xem là một trong những NVH xã hoành tráng nhất
tỉnh. NVH có diện tích xây dựng khoảng 200m2, được
phân thành các phòng sinh hoạt như: hội trường, phòng
đọc sách, phòng truyền thống, phòng truyền thanh...với
đầy đủ các trang thiết bị hoạt động. Bên cạnh đó
là các sân chơi khá rộng, được tráng xi măng sạch sẽ.
Thế nhưng, theo lời người dân quanh đây thì từ khi hoàn
thành đến nay, NVH này thường xuyên đóng cửa, “lâu
lâu mới thấy có người đến mở cửa họp hội, ca hát
gì đó”.
Đóng
cửa là phải lẽ vì có người nào sống cho ra văn hóa
để nói chuyện đạo đức nêu gương cho mọi người,
các cán bộ cao cấp phụ trách ban tôn giáo sau khi ‘giác
ngộ’ đều có nói về sự thật rất thâm độc, đó là
làm cho các nhà sư, giám mục, linh mục biến hóa…
Nói đến văn hóa hầu
như người dân Việt ai cũng thích, ngay khi còn là sinh
viên ngồi trên các giảng đường đại học hoặc bất
cứ nơi đâu ai cũng muốn biết văn hóa khác văn minh khác
biệt ra làm sao và nếp sống qui định nên nếp nghĩ như
thế nào…Tất cả như những bài học của người Việt
muốn truy tìm để hoàn thành nhân cách chính mình và đặt
nền cho con cháu mai hậu...
Học về văn minh đã mang
lại cho chúng ta khoa học hiện đại để tiến bộ, nhưng
đồng thời cũng học lắm cái hại theo học giả W.Durant
trong tác phẩm Histoire de la Civilisation, vol.III, Payot p.205:
‘Người Bồ dạy ta hút
thuốc lá
Người Pháp dạy ta uống Whisky
Người Anh dạy ta hút thuốc phiện’
Người Pháp dạy ta uống Whisky
Người Anh dạy ta hút thuốc phiện’
Nay, Cộng sản dạy ta bất
cứ cái gì cũng ăn!
Và Học giả Kim Định đã
nhận định những văn hóa văn minh này ‘Đó toàn là
những chất ma tuý hữu hình biểu thị những chất ma túy
vô hình khiến cho tâm trí người dùng trở nên mê man đến
nỗi học vào vô vàn cái dại dột đã gieo rắc ra khắp
nước không biết cơ man nào là tai ương mà chưa tỉnh
ngộ’.
NVH biến thành trạm tiếp
sóng, toàn tỉnh Vĩnh Long theo các viên chức địa phương
cho biết toàn tỉnh hiện có 33 NVH xã, nhưng có đến hơn
65% đang cố gắng duy trì các hoạt động định kỳ;
trong đó có một số NVH hầu như không tổ chức được
hoạt động gì thu hút người dân trong xã, thật sự nó
trở thành đặt loa phát ra những lời inh ỏi dư thừa mà
người dân sẽ sớm mắc chứng ù tai, còn sau nửa thế
kỷ hoặc là nặng óc nếu không sẽ là những đầu óc
trống rỗng mới sống được!
Với những Nhà văn hóa
như biểu trưng của sinh hoạt tinh thần người dân trong
nước hôm nay, trở về với lịch sử, nguồn gốc dân
tộc “Cái Đình là tiêu biểu cho nền văn hóa của Lạc
Việt cách cụ thể và sống động nhất, tức nền văn
hóa xây trên thái hòa, là hòa đất hòa trời, nói cụ
thể thì hòa đời với đạo, hòa siêu nhiên với thiên
nhiên. Văn minh như tư duy của con người vào mỗi thời
đại và nếp sống của con người chính là văn hóa, nếu
nền văn minh Ai Cập được biểu thị bằng Kim tự tháp,
văn minh Hy Lạp bằng đền thờ Parthénon, văn minh Ấn Độ
bằng chùa chiền… thì biểu hiện kiến trúc của văn
minh Lạc Việt chính là cái Đình. Cái Đình có đặc tính
là thiết thực và toàn diện”. (Triết gia Kim Định).
Kim tự tháp lo giữ xác
chết. Nhà thờ, Nhà Chùa nào của Việt Nam ngày nay cũng
có nhà giữ Tro Hài Cốt.
Đền Chùa lo cho kiếp sau hoặc phụng sự nhà vua như đền Đế Thiên Đế Thích. Riêng Cái Đình là chú ý ngay vào đời sống hiện tại ở đây và bây giờ.
Đền Chùa lo cho kiếp sau hoặc phụng sự nhà vua như đền Đế Thiên Đế Thích. Riêng Cái Đình là chú ý ngay vào đời sống hiện tại ở đây và bây giờ.
Chữ Đình thường luôn
đi với Đám, điều đó nói lên ‘có thực mới vực
được đạo’. Đây quả là một xã hội xây trên một
triết lý nhân bản toàn diện, các Cụ gọi là ‘có tâm
mà cũng có thân’ nghĩa là một Nhà nước trong quan hệ
với Dân qua cái Đình, tiếc thay ngày nay chỉ còn là
những hoài tưởng và con người càng ăn học hiểu biết
nhiều hơn, được vun xới thậm chí ngay trên những mãnh
mất tự do nhiều hơn chỉ càng giúp họ ngụy biện nhiều
hơn…Những Nhà văn hóa kia dù xây lên tiêu tốn hàng tỷ
vẫn trống không! Vì thật sự chỉ có những lái buôn
văn hóa chứ không có những nhà làm văn hóa!
Văn hóa bao giờ cũng đi
trước rồi cách mạng xanh, đỏ, tím, vàng… dù là cách
mạng nhung, vẫn chỉ là một hệ luận lẽo đẽo theo
sau.
Nguyễn Quang