GS Hồ An Cương
và thuyết “Trung Quốc đã vượt Mỹ”
bị phê phán tơi bời
Thu Thủy
VietTimes -- Việc GS Hồ An
Cương, Viện trưởng Viện nghiên cứu tình hình đất nước, Đại học Thanh Hoa
công bố các báo cáo cho rằng Trung Quốc đã trở thành nước đứng đầu thế giới về
nhiều lĩnh vực đã gây tranh cãi sâu rộng, thậm chí Hồ An Cương còn bị coi là
thủ phạm gây nên cuộc Chiến tranh thương mại Trung - Mỹ.
Giáo sư Hồ An Cương: Trung Quốc đã đuổi
kịp và vượt qua nước Mỹ
Gần đây, 27 học giả, nhà nghiên cứu, sinh
viên tốt nghiệp trường Đại học Thanh Hoa đã
đứng tên trong một lá đơn yêu cầu Đại học Thanh Hoa cách chức Viện trưởng Viện
nghiên cứu tình hình đất nước (Quốc tình nghiên cứu viện) và tước bỏ học hàm
của Giáo sư Hồ An Cương. Sau đó
bức thư đã được hơn 1 ngàn cựu sinh viên của trường đại học danh tiếng hàng đầu
Trung Quốc này hưởng ứng ký tên trong một chiến dịch công khai phê phán năng
lực học thuật, trình độ tư tưởng và đạo đức của Hồ An Cương.
Ông Hồ An Cương: “Trung Quốc đã bước vào thời kỳ đuổi kịp
và vượt qua toàn diện nước Mỹ; trong đó về thực lực kinh tế đã vượt Mỹ năm
2013, khoa học kỹ thuật đã vượt Mỹ năm 2015, sức mạnh quốc gia tổng hợp đã
hoàn thành vượt Mỹ từ năm 2012."
|
Bức thư viết, họ lấy làm xấu hổ vì trường
Đại học Thanh Hoa có một giáo sư như thế và chỉ rõ: “Mấy năm gần đây, Tiên sinh
Hồ An Cương, Viện trưởng Viện nghiên cứu tình hình đất nước đã lấy tiền thuế
của dân mà nghiên cứu đi ngược những kiến thức thông thường, nặn ra cái gọi là
báo cáo học thuật “Sức mạnh quốc gia tổng hợp của Trung Quốc đã vượt nước Mỹ”,
có thể nói đã “trên khiến quốc gia nhầm lẫn khi ra quyết sách, dưới mê hoặc dân
chúng, các nước ở xa cảnh giác, láng giềng gần lo ngại, thật là hại nước hại
dân”. Họ cho rằng, Hồ An Cương đã không chỉ làm ô danh nhà trường Đại học Thanh
Hoa mà còn làm hại đất nước và nhân dân, độc hại lâu dài.
Được biết, trong bản báo cáo được Hồ An
Cương công bố năm 2016, ông cho rằng Trung Quốc đã trở thành nước chế tạo lớn
nhất thế giới, nước xuất nhập khẩu nhiều nhất và thực thể kinh tế lớn nhất thế
giới. Tháng 4/2017, tại một lần đăng đàn, ông lại công bố một bản báo cáo với
kết luận: “Trung Quốc đã bước vào thời kỳ đuổi kịp và vượt qua toàn diện nước
Mỹ; trong đó về thực lực kinh tế đã vượt Mỹ năm 2013, khoa học kỹ thuật đã vượt
Mỹ năm 2015, sức mạnh quốc gia tổng hợp đã hoàn thành vượt Mỹ từ năm 2012. Đến
năm 2016, ba thực lực trên so với Mỹ đã gấp 1,15 lần về kinh tế, gấp 1,31 lần
về khoa học kỹ thuật và 1,36 lần về sức mạnh quốc gia tổng hợp, đứng thứ nhất
thế giới!”.
Ngoài hai bản báo cáo chính “đuổi kịp và
vượt qua Mỹ” trên, Hồ An Cương còn có các nghiên cứu khác với những số liệu
không phù hợp nghiêm trọng với số liệu của chính phủ; ví dụ: Trung Quốc đã lần
lượt trở thành quốc gia chế tạo lớn nhất năm 2010, quốc gia xuất nhập khẩu lớn
nhất năm 2013 và thực thể kinh tế lớn nhất năm 2014. Ông cho rằng, trong so sánh
sức mạnh quân sự Trung- Mỹ, mô thức so sánh là: “Tài nguyên quân sự = nhân viên
quân sự (số quân) + ngân sách quân sự”, ám chỉ đã Trung Quốc mạnh hơn Mỹ.
Trong bài báo “Sự hưng suy của các nước
lớn và cơ hội cho Trung Quốc – đánh giá về sức mạnh quốc gia tổng hợp” đăng
trên “Kinh tế đạo san”, Hồ An Cương cho rằng, các quốc gia phát triển đã “vì
phát triển mà lão hóa”, đang đi tới suy thoái, là cơ hội lịch sử hiếm có về
“thiên thời, địa lợi, quốc hòa” đối với Trung Quốc.
Ông Hồ An Cương cho rằng, các quốc gia phát triển đã “vì
phát triển mà lão hóa”, đang đi tới suy thoái, là cơ hội lịch sử hiếm có về
“thiên thời, địa lợi, quốc hòa” đối với Trung Quốc.
|
Vậy Hồ An Cương là ai và có vai trò thế
nào? Theo tư liệu chính thức, ông sinh năm 1953, quê Chiết Giang nhưng sinh ở
Liêu Ninh. Sau khi lấy bằng Cử nhân tại Học viện Luyện kim Hà Bắc, Thạc sỹ ở
Học viện Gang thép Bắc Kinh, Tiến sỹ tại Viện Tự động hóa, Viện Khoa học Trung
Quốc; từ 1991 đến 1992, ông sang Đại học Yale, Mỹ tiến hành nghiên cứu sau Tiến sỹ; năm
1993 tới nghiên cứu tại Khoa Kinh tế, Đại học Murray State University; năm 1997
đến nghiên cứu tại Học viện kỹ thuật Massachusetts; năm 1998 sang nghiên cứu
tại khoa Kinh tế, Đại học Trung văn Hongkong; năm 2000 tới Nhật giữ chức Giáo
sư thỉnh giảng trường Đại học Keio; năm 2001 tới Mỹ làm Giáo sư thỉnh giảng Học
viện Chính trị Kennedy, Đại học Havard; đầu năm 2003 sang Pháp nghiên cứu
tại Trung tâm Trung Quốc thuộc Viện nghiên cứu khoa học xã hội Pháp. Hồ An
Cương cũng là đại biểu Đại hội Đảng Cộng sản Trung Quốc lần thứ 18 tháng
11/2012.
Từ 1985, Hồ An Cương đã tham gia Tổ nghiên
cứu phân tích tình hình đất nước thuộc Viện Khoa học Trung Quốc do Chu Lập Tam
lãnh đạo và dần trở thành một trong số những nhà nghiên cứu quyền uy nhất về
lĩnh vực tình hình trong nước. Theo trang tin Đa Chiều, Viện nghiên cứu tình
hình đất nước đặt tại Đại học Thanh Hoa do Hồ An Cương lãnh đạo là một “think
tank” (cơ quan nghiên cứu) tư vấn quyết sách quốc gia hàng đầu của Trung Quốc,
ấn phẩm “Quốc tình báo cáo” do trung tâm biên tập xuất bản chuyên cung cấp cho
lãnh đạo cấp tỉnh, bộ trở lên tham khảo đến nay đã ra được hơn 500 kỳ.
Theo trang web của Viện nghiên cứu tình
hình đất nước, “Quốc tình báo cáo” đã hơn trăm lần được lãnh đạo Đảng và nhà
nước bút phê, có ảnh hưởng liên tục đến các quyết sách trọng đại của quốc gia.
Hồ An Cương có danh tiếng và sức ảnh hưởng nhất định ở cả trong, ngoài Trung
Quốc; tên tuổi ông thường xuyên xuất hiện trên các cơ quan truyền thông như
“The New York Times” và các báo cáo của các “thin tank” Mỹ.
Nhiều người cho rằng báo cáo “Trung Quốc
đã đuổi kịp và vượt Mỹ” do Hồ An Cương đưa ra tháng 4/2017 đã đi ngược sự thật
nghiêm trọng, cổ súy tinh thần kiêu ngạo của dân chúng Trung Quốc, dẫn dắt sai
ảnh hưởng tới việc tầng lớp cấp cao đề ra quyết sách (“ngộ đạo cao tầng quyết
sách chế định”) và gây nên sự cảnh giác, thù địch của Mỹ. Thậm chí có người cho
rằng, Hồ An Cương chính là thủ phạm hàng đầu gây nên Chiến tranh thương mại
Trung – Mỹ.
Những tranh cãi xung quanh luận điểm
của Hồ An Cương
Giáo sư Vương Thiên Định ở Học viện Báo
chí và truyền thông, Đại học Hải dương Trung Quốc viết bài đăng trên tờ “Tân
Kinh báo” cho rằng: “Quan điểm “Sức mạnh quốc gia tổng hợp của Trung Quốc đã
vượt nước Mỹ” không những trái ngược với số liệu quyền uy của chính phủ Trung
Quốc, mà còn trái ngược với cảm nhận và hiểu biết của những người bình thường
sống ở Trung Quốc. Ông đánh giá nghiên cứu học thuật của Hồ An Cương “cố ý lấy
lòng mọi người, đu theo tâm trạng xã hội trong thời kỳ nhất định, không chỉ bại
hoại phong cách khoa học mà còn hình thành một kiểu mẫu tồi; đó là điều chúng
ta không muốn thấy”.
Ông Long Vĩnh Đồ, cựu Bộ trưởng Bộ Ngoại
thương Trung Quốc, Tổng thư
ký Diễn đàn kinh tế Bác Ngao, hồi tháng 2/2018 cũng đã viết bài “Phê phán sự
dẫn dắt sai lệch của Hồ An Cương về Trung Quốc đã vượt Mỹ ba thực lực”. Ông
viết: “Mới đây, một báo cáo thành quả nghiên cứu của Viện trưởng nghiên cứu
tình hình đất nước Hồ An Cương ở Đại học Thanh Hoa nói, hiện 6 thực lực phát
triển của Trung Quốc (kinh tế, khoa học kỹ thuật, sức mạnh tổng hợp, quốc
phòng, ảnh hưởng quốc tế và văn hóa mềm) đều đã bước vào thời kỳ đuổi kịp và
vượt Mỹ toàn diện; trong đó 3 thực lực đầu đã vượt Mỹ.
Quan điểm đó là sai lầm; trong nước dẫn
dắt sai lầm, ở nước ngoài càng có tác dụng dẫn dắt sai lớn hơn”. Ông nói, từ
trước đến nay, Trung Quốc chưa bao giờ coi thực lực kinh tế vượt Mỹ là tiền đề
để xử lý quan hệ với Mỹ. Trung Quốc dù về thực lực phát triển, tố chất con
người hay sức mạnh tổng hợp quốc gia đều còn có khoảng cách rất xa so với Mỹ;
chúng ta cần có cảm giác bức bách và nguy cơ để không ngừng nỗ lực đuổi kịp
trình độ tiên tiến của thế giới, chứ không phải là lâng lâng tự sướng”. Ông kết
luận, Hồ An Cương đã “dẫn dắt sai lầm tầng lớp ra quyết sách và xã hội Trung
Quốc”.
Cựu Bộ trưởng Ngoại thương Long Vĩnh Đồ cho rằng ông Hồ
An Cương đã “dẫn dắt sai lầm tầng lớp ra quyết sách và xã hội Trung Quốc”.
|
Nhà kinh tế Phàn Cương, Phó hội trưởng Hội
nghiên cứu cải cách thể chế kinh tế Trung Quốc thì cho rằng, quan điểm
của Hồ An Cương khiến người ta kinh sợ; muốn thực sự thu hẹp khoảng cách với
các quốc gia phát triển phải mãi giữ cái đầu lạnh và đẩy mạnh tiến độ cải cách.
Ngày 21/6, ông Lưu Á Đông, Tổng biên tập
“Nhật báo khoa học kỹ thuật” cũng gây chú ý khi nhắc đến thuyết “Trung Quốc đã
vượt nước Mỹ” của Hồ An Cương khi thuyết giảng. Ông nói: “Khoa học kỹ thuật của
Trung Quốc còn có khoảng cách rất xa so với Mỹ và các nước phương Tây phát
triển. Đó vốn là điều bình thường, không thành vấn đề; thế nhưng một số người
trong nước khi thì nói về “Tứ đại phát minh mới”, khi thì “đuổi kịp và vượt
toàn diện”, “thực lực kinh tế, khoa học kỹ thuật và sức mạnh quốc gia tổng hợp
của Trung Quốc đều đã vượt nước Mỹ, trở thành nước đứng đầu thế giới”…
Nếu chỉ để cổ vũ sĩ khí thì đành một nhẽ,
nhưng điều rắc rối là người đưa ra những luận điệu đó đã làm chao đảo lãnh đạo,
dao động công chúng và cả bản thân, đó mới là vấn đề”. Ông cho rằng: “Không thể
phủ nhận, những lời lẽ đó đã chứng minh cho luận thuyết về mối đe dọa của Trung
Quốc trên quốc tế. Những từ ngữ, luận thuyết thổi phồng khoa trương về Trung
Quốc đó, dù với động cơ nào thì cũng trăm điều hại không một chút lợi, kết quả
là gây họa nước hại dân”.
Nhân dân Nhật báo ngày 2/7 cũng vào cuộc
với bài “Bàn về trào lưu thổi phồng tự đại”, chỉ trích “cách nói 3 thực lực của
Trung Quốc đã đuổi kịp và vượt Mỹ”. Báo này phê phán một số bài viết tung hô
“Trung Quốc đã dẫn đầu thế giới về một số lĩnh vực, ai cũng khâm phục”, Trung
Quốc hiện đã là nền kinh tế số 1 thế giới”, hoặc “Mỹ đã sợ chúng ta”, “Nhật bản
kinh sợ, châu Âu hối hận”. “Những bài báo này đã kích động tinh thần cực đoan,
dễ dẫn tới công chúng tự cao tự đại, xã hội sa vào thông tin vỡ vụn, vô hình
trung cổ súy tư tưởng dân túy”.
Tuy nhiên, cũng có một số ý kiến bảo vệ và
ủng hộ Hồ An Cương. Một số người nói, họ “không tán thành quan điểm của Hồ An
Cương, nhưng cực lực phản đối hành vi thông qua liên danh viết thư bức bách nhà
trường sa thải Hồ An Cương, đó là sự chà đạp tự do học thuật và tự do ngôn
luận”.
Ông Mai Tân Dục, nghiên cứu viên của Bộ
Thương mại đã viết bài trên Weibo cá nhân ủng hộ Hồ An Cương, nói phương pháp
nghiên cứu của ông có thể có vấn đề, nhưng đó là tự do học thuật, không nên vì
thế mà sa thải ông; cho rằng: “Sự vây đánh giáo sư Hồ cực kỳ không bình thường,
đã vượt quá ranh giới tối thiểu. Ông ấy phân tích thế nào là việc của cá nhân,
còn có tiếp thu hay không là việc của anh. Anh không thể vì không chấp nhận nội
dung nghiên cứu học thuật mà đập vỡ bát cơm của ông ấy”.
Ông Hồ An Cương những lời lẽ đó bị cho là đã chứng
minh cho luận thuyết về mối đe dọa của Trung Quốc trên quốc tế. Những từ ngữ,
luận thuyết thổi phồng khoa trương về Trung Quốc, dù với động cơ nào thì cũng
trăm điều hại không một chút lợi...
|
Tờ “Thời báo Hoàn cầu” - ấn phẩm của Nhân
dân Nhật báo tuy cũng tham gia phê phán Hồ An Cương, nhưng ông Hồ Tích Tiến,
Tổng biên tập của nó lại biện hộ cho Hồ An Cương trên Weibo cá nhân: “Nếu vì
ông ấy tuyên truyền nhận thức về tình hình đất nước mà bị bãi chức, thì đó là
sai lầm chính trị xã hội còn đáng sợ hơn sai lầm học thuật của ông ấy” và cho
rằng, “chỉ cần không công kích chế độ chính trị căn bản của Trung Quốc thì
những quan điểm bị dư luận chủ lưu coi là sai lầm cũng có quyền tồn tại trong
xã hội này”.
Ông Hoàng Nhân Vĩ, nguyên Viện trưởng Viện
Khoa học xã hội Thượng Hải thì thẳng thắn: “Năm 2015, khi Hồ An Cương bắt đầu
phát biểu diễn thuyết về “Trung Quốc đã đuổi kịp và vượt Mỹ toàn diện” thì được
coi là trao đổi học thuật bình thường; nhưng sau khi Chiến tranh thương mại
Trung – Mỹ nổ ra, quan điểm đó bị đẩy ra đầu sóng, ông trở thành cái bia sống
cho một số người, thậm chí muốn dồn ông đến chỗ chết mới hài lòng”.
Có ý kiến cho rằng những quan điểm thổi phồng, khoa
trương về thực lực của Trung Quốc đã gây nên cuộc Chiến tranh thương mại
Trung - Mỹ
|
Trước búa rìu dư luận, ông Hồ An Cương khi
trả lời phỏng vấn của mạng Tin tức Trung Quốc (Chinanews.com) đã bày tỏ không
bình luận về những đánh giá đối với bản thân ông. Ông nói, những kết luận của
ông được rút ra từ các luận chứng nghiên cứu học thuật nghiêm cẩn, “không thể
dựa vào cảm giác phán đoán mà tự nói lời của cá nhân”. Ông đề nghị những người
phê phán hãy đọc các bài viết rồi đối thoại học thuật.
Trang tin Đa Chiều ngày 2/8 cho biết, Hồ
An Cương đã nói với các nhà báo: “Tôi đã tới Mỹ, tôi hiểu rõ nước Mỹ, tôi nhận
biết Mỹ, tôi nghiên cứu Mỹ. Các ông cho rằng tôi chỉ là một chuyên gia về tình
hình trong nước Trung Quốc sao? Những bài viết về sức mạnh tổng hợp đất nước
Trung Quốc, kể cả bài đăng trên mạng, đó không chỉ là cần có sự nghiên cứu khoa
học, mà còn cần phải có dũng khí”.