Chúa Giêsu Kitô, con người thương xót 19
(Bài giảng của Đức Hồng Y Albert Decourtray, Tổng Giám Mục Lyon, thành viên Hàn Lâm Viện Pháp Quốc)
Nguyễn đăng Trúc chuyển qua Việt ngữ
Không hề có ai tôn trọng người khác như Con Người ấy.
Đối
với Người đó, kẻ khác luôn vượt lên trên và cao quí hơn điều mà các
tiền kiến muốn gán cho họ, dẫu đó là định nghĩa của các kẻ làm văn hóa
hay bậc thông hiểu Lề luật.
Người ấy luôn thấy nơi ông hay bà mà Người
gặp một chốn hy vọng, một lời hứa sống động, một kẻ có thể phi thường,
một người được Chúa gọi để thực hiện một ngày mai tươi sáng, vượt lên
trên và bất chấp những giới hạn, tội lỗi và đôi khi là những tội ác của
họ.
Có lúc, Người còn nhìn vào thực trạng ấy để mặc khải một sự lạ lùng bí ẩn, để suy niệm và tạ ơn!
Người
ấy không nói: Bà ấy lung tung, nhẹ dạ, ngu ngốc, bà ấy xếp nếp theo
thói đạo hạnh và tôn giáo địa phương hạn hẹp, ấy cũng chỉ là một thứ đàn
bà!
Nhưng Ngài đến xin bà một ly nước và khởi đầu bắt chuyện với bà.
Người ấy không nói: Đây là một loại gái hư, một thứ đàn bà bán thân mất nết.
Ngài
nói: Người nữ ấy có nhiều may mắn để hưởng Nước Chúa hơn những kẻ sống
bám tiền của hoặc huênh hoang về nhân đức và hiểu biết của mình.
Người ấy không nói: Người đàn bà nầy chỉ là gái ngoại tình.
Người nói: Ta không lên án con. Hãy đi đi và đừng phạm tội nữa.
Người
ấy không nói: Người đàn bà tìm cách đụng đến áo mình chỉ là một thứ
kinh loạn. Người lắng nghe bà, nói với bà và chữa lành bệnh cho bà.
Người ấy không nói: Bà già ấy bỏ tiền xu cắc vào hòm cúng để giúp sinh hoạt đền thờ là một người đàn bà mê tín.
Nhưng Người nói bà ấy thật phi thường và ta cần noi theo gương vô-vị lợi của bà.
Người ấy không nói: Bọn trẻ nầy chỉ là những đứa nhãi con.
Người nói: Các con hãy để chúng đến với Ta và cố sống giống như chúng.
Người
ấy không nói: Người đàn ông nầy chỉ là một thứ công chức hư hỏng, nịnh
bợ quyền thế và bóc lột kẻ nghèo để vinh thân phì gia.
Người tự đến ngồi vào bàn với người đó và quả quyết rằng nhà ông ta đã nhận ơn cứu độ.
Người ấy không nói như những kẻ quanh mình: kẻ mù kia hẳn phải đền tội của mình hay mọi tội của tổ tiên mình.
Người
nói rằng người ta hoàn toàn lầm lạc về quan điểm đó, và làm cho mọi
người, các Tông đồ, các ký lục và Pharisiêu ngạc nhiên, khi Người chỉ rõ
rằng người ấy đang hưởng ơn cao quí của Thiên Chúa: Hành động của Chúa
phải được thể hiện ra trong ông ta
.
Người ấy không nói: Người sĩ quan nầy chỉ là một kẻ xâm lược.
Người nói: Ta chưa hề thấy một đức tin nào như thế trong Israel.
Người ấy không nói: Người thức giả nầy chỉ là một loại trí thức !
Người mở đường cho ông ta được tái sinh trong Thánh Thần.
Người ấy không nói: Kẻ nầy chỉ là thứ đạo tặc.
Người ấy nói với ông ta: Hôm nay, Ta sẽ ở với con trên Thiên đàng.
Người ấy không nói: Tên Giuđa nầy luôn mãi chỉ là một tên phản bội.
Người để cho ông ấy hôn mình và nói với ông: Hởi bạn của ta.
Người ấy không nói: Tên khoác lác nầy chỉ là một kẻ bội nghĩa.
Người ấy nói với ông: Phêrô, con thương ta không?
Người
ấy không nói: Những thầy cả thượng phẩm nầy chỉ là những kẻ phán xét
bất công, vua nầy chỉ là phường múa rối, tên toàn quyền đó chỉ là đứa
khiếp nhược, đoàn lũ người đang bêu rêu mình chỉ là một lũ đê tiện, các
người lính đang hành hạ mình chỉ là quân bạo hành tra tấn.
Người nói: Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm...
Người Giêsu đã không bao giờ nói: Không có gì tốt nơi người nầy, nơi người nọ, nơi chốn nầy, nơi môi trường kia...
Trong
thời đại chúng ta, hẳn Người sẽ không bao giờ nói: Ấy chỉ là một kẻ
cuồng tín, chỉ là một thứ chạy theo mốt tân thời, chỉ là một tên tà
phái, phát-xít, vô thần, dị đoan...
Với
Người ấy, những người khác, dẫu họ là ai, họ đã làm gì, thuộc thành
phần nào, thành tích, danh tiếng họ thế nào, thì luôn luôn họ là những
con người được Thiên Chúa yêu thương.
Không hề có người nào trả lời cho những người khác như Con Người ấy. Người ấy là Duy Nhất.
Người ấy là Con duy nhất của Đấng làm cho mặt trời chiếu sáng trên kẻ lành cũng như trên kẻ ác.
Lạy Chúa Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa. Xin thương xót chúng tôi, là những kẻ tội lỗi!