Nguyễn Quang
Ma
tự do, ma cộng sản
Dân gian
Việt Nam
hay truyền miệng với nhau ‘người làm sao ma làm vậy’. Trên khắp mọi miền đất
nước Trung, Nam, Bắc đều có ma trơi hàm nghĩa
‘sống làm sao chết làm vậy’. “Mình có làm sao người ta mới mời mình”. Nào ma
chết đói, ma cà rồng phổ biến nhất để nói những sự nhũng lạm, hút máu dân lành.
Có ma cô,
ma cạo để ám chỉ bọn lưu manh; có cô hồn các đẳng để nói về ma tốt, ma xấu.
Nay có
những chóp bu cộng sản với nguyện ước không còn muốn theo cụ Các Mác Lê Nin
nhưng xin làm ma tự do, không làm ma cộng nhuộm máu me ghê quá.
Hegel từng
mô tả hồn ma, nhất là loại hồn ma chiến tranh như yếu tố hình thành lịch sử qua
khái niệm zeitgeist. Đặc biệt trong cuộc
chiến Việt Nam, do sự đối cực giữa hai miền mà có ‘hồn ma bên này’ để phân biệt
với ‘hồn ma bên kia’. Hồn ma là Thiện, còn phe kia là ma quỷ.
Nay Việt Nam thời hòa bình có ma tham nhũng khi chết muốn thành ma tự do
và dân oan với những oan hồn không tả hết nỗi oan khiên trước khi nhắm mắt, nhà
cửa ruộng vườn bị các quan tham cộng sản tước đoạt, gia đình ly tán, mọi thứ
tan nát đổ vỡ.
Tham
nhũng do lòng tham của con người, dấu ấn hình ảnh Adam thích ăn trái cấm, nhân
loại ngày càng văn minh muốn giảm hay từ bỏ lòng tham chỉ có giáo dục đạo đức
và luật pháp nghiêm minh. Biết vậy nên Kinh Cựu Ước đã có Mười Điều Răn của
Thượng Đế do Tiên Tri Moise truyền lại.
Tại
Việt Nam tự ngàn xưa đã có hối lộ, mua quan bán chức, hối mại quyền thế, cường
hào ác bá như cụ Nguyễn Công Trứ nhận hối lộ, Cụ Nguyễn Sinh Sắc – cha của
Nguyễn Ái Quốc, về sau đổi thành tên Hồ Chí Minh cũng tham ô, việc đến tai
Triều đình nên phải bị đi đày!
Dưới
trào Cộng sản từ tham ô, hối mại quyền thế để tận hưởng đặc ân, đặc lợi nên bộ
máy tuyên truyền sản sinh ra những từ hoa mỹ mỵ dân như: tự nguyện dâng hiến
cho đảng, đóng góp cho cách mạng… Tất cả bị tước đoạt bằng từ NHÂN DANH những
ẢO TƯỞNG VĨ ĐẠI!
Tham
nhũng không chỉ là tiền bạc nhưng còn là sự chà đạp, tước đoạt, hủy hoại thân
xác con người, hình ảnh người nữ hộ lý trong chế độ Cộng sản, đó là những
nạn nhân của sự nhân danh! Ngày nay hộ lý nâng lên đến “giám đốc” như tại Thanh
Hóa nhờ vốn tự có. Người phụ nữ bị bắt buộc làm đĩ không xu nào cho cá nhân đến
tập thể ! Phần thưởng to lớn đó là chiếc bánh vẽ về một thiên đường chỉ có cho
tầng lớp cán lớn, cán bé được thỏa mãn cái dục vọng khả giác trên tấm thân xác
của chị em dân công, thanh niên xung phong! Nên dân gian dưới thời này có câu
‘Bác chơi thì dân sướng, Bác ăn thì dân no, Bác mặc thì dân ấm, Bác hưởng thì
dân khoái.’
Thật
vậy, hơn ai hết Võ văn Kiệt hiểu thấu được tấm lòng của ‘dân dâng lên Bác’, nên
khi đưa một hoa khôi từ Nam ra Bắc để làm hộ lý phục vụ cho Bác, cũng là dịp để
bác cấy giống đỏ vào miền Nam, Võ Văn Kiệt đã cấy trước. Chuyện này do Nguyễn
Văn Linh, nguyên Tổng Bí thư thuật lại, những ai muốn tìm hiểu cứ vào Google
tìm kiếm.
Trong
vấn đề bài trừ tham nhũng tại Việt Nam ngày nay, tựu trung có 3 câu
hỏi trọng tâm như sau:
-Hiện
nay dưới chế độ CS có luật pháp nghiêm minh không ? -Không .
-Hiện
nay dưới chế độ CS có đạo đức không ? -Không .
-Hiện
nay dưới chế độ CS có lãnh đạo thanh liêm không ? -Không .
Bài học
của lịch sử từ triều đại Mãn Thanh đến chế độ Quốc Dân Đảng của Tưởng Giới
Thạch, chế độ Đệ Nhị Cộng Hòa của miền Nam Việt Nam với Tổng Thống Nguyễn văn
Thiệu, đều kinh qua bài học tham nhũng và phải trả giá bằng máu và nước mắt
nhãn tiền!
-‘No
one is above the law’- ‘Luật pháp bất vi thân’!
Nhưng tại Việt Nam: đảng lãnh
đạo, mấy ông bộ chính trị quyết định tất cả! Các quan VC ăn cắp rồi các quan VC
xử lý nội bộ, nay “văn minh” hơn đưa nhau ra Tòa không vành móng ngựa, nhưng
cũng chỉ là giải quyết đàng ngọn, vấn đề là cơ chế, hà tất làm sao giải quyết
chuyện tham nhũng!
Không ai nhìn
thấy phía sau gáy của mình, ngay cả hàng lông mi ngay trên con ngươi của chính
mình! Nên con đường phát triển tự nhiên tất yếu phải đa nguyên, đa đảng!
-Chấp nhận đa
nguyên, đa đảng trong trật tự hầu tránh đổ máu trước cuộc nổi dậy đầy phẫn uất
của nhân dân, đó là sự nghiệp lớn lao trong việc cứu nước, cứu dân hiện nay!
Quả nhiên được như vậy lúc đó tâm hồn con người mới thanh thản ra đi để
‘làm ma tự do’.
Con ma bạch tuộc
tham ô Cộng sản Việt Nam
Chống tham nhũng phải
chống từ trên xuống. Tham nhũng như con bạch tuộc, có ích gì khi chỉ cắt được
vài cái vòi của nó, phải tấn công vào đầu não. Cụ thể: Tổng bí thư sạch, Chủ
tịch nước sạch, Thủ tướng sạch thì sẽ có nhiều bộ trưởng sạch, bộ trưởng sạch
thì mới có thứ trưởng sạch...Chủ tịch UBND, Bí thư sạch sẽ tìm cách bổ nhiệm
các giám đốc sở sạch. Nhân cách lãnh tụ định hình nên nhân cách quốc gia! Chưa
giải quyết được bài toán này thì lập cơ quan chống tham nhũng cũng vô ích. Ai
sẽ chống tham nhũng trong các cơ quan chuyên trách chống tham nhũng? -Tay bẩn lấy nước bẩn mà rửa? Đúng là ‘Kẻ mù dẫn người
mù’! Nhưng người mù vẫn còn liêm sĩ, tấm lòng thanh sạch hơn bọn tham nhũng!
Thực trạng hiện nay
chống tham nhũng chính là chống đảng! Ai có thể chống lại bản thân mình?
Tham nhũng lan tràn trong đầu
tư cơ sở hạ tầng, quản lý sử dụng đất và trong một số ngành dịch
vụ, bao gồm cả giáo dục và y tế. Bán thuốc giả cho bệnh nhân bị bệnh
hiểm nghèo ung thư, khiến bao người chết oan.
Việt Nam đang đi trên con đường
người dân càng nghèo xơ xác do hậu quả tầng lớp cai trị ngày càng tham nhũng,
nghĩa là cơ hội tham nhũng phát triển nhanh hơn độ minh bạch của
chính quyền, dẫn đến bất ổn xã hội: Cái khốn nạn về sự cai trị của một chế
độ trở thành sự khốn cùng của người dân!
Do vậy, phải có một chiến lược
chống tham nhũng trong hiện tại cũng như với bất cứ chính quyền chuyển tiếp nào
trên đất nước Việt Nam!
Những thành công trong cái gọi
phát triển kinh tế Việt Nam
đã đồng hành cùng tham nhũng như phần thưởng vật chất to lớn ưu đãi cho tầng
lớp thống trị, thực tế đã tạo nên một tầng lớp mới gọi là mafia - tư bản đỏ.
Vấn nạn này đã lây lan, di căn
trong toàn bộ hệ thống điều hành quốc gia từ thượng tầng kiến trúc đến hạ tầng
cơ cấu: Thượng bất chính, hạ tắc loạn!
Câu chuyện chống tham nhũng tại
Việt Nam
quả là ‘Thế giới như một trò đùa’ – Le Monde comme un jeu’! Bắt đầu từ năm 2002
Việt Nam có dự án khảo sát phân tích về tham nhũng, kéo dài ba
năm, do Thụy Điển tài trợ. Tháng Giêng 2004, Viện Quản trị hành chính
công Thụy Điển và Đại học Quốc dân Hà Nội đảm trách việc thực hiện
và phân tích khảo sát dư luận.
Bi kịch, đó là chuyện nước Đức
giúp tư vấn Pháp Luật cho Việt Nam để xây dựng Nhà Nước Pháp Quyền nhưng người
“học trò bất kham” này đã qua Đức để bắt cóc người! Thật hảo tề!
Trong thập niên qua tham nhũng
chỉ ngày càng phát tán mạnh mẽ hơn!
Đó là hậu quả tất yếu của nhà
nước độc quyền với cơ chế xin cho và cán bộ nào cũng ‘chí công, vô tư’ chỉ cần
tiền nên tham nhũng là điều tất yếu xảy ra!
Từ anh công an khu vực, đến cấp
phường xã, cán bộ kiểm lâm, cảnh sát giao thông đều có quyền. Do đó người dân
cần gì phải xin xỏ, chạy cửa sau, các ủy ban trở thành những ủy ban dưỡng lão
nhân dân, một chính quyền hành dân dẫn đến phải đút lót, hối lộ!
Mặt khác, Đảng CS luôn tăng cường
quản lý từ hộ khẩu, tạm trú tạm vắng, lý lịch khai rõ ràng cho đến tam
đại tức ba đời... nhưng trên khắp mọi miền đất nước nhiều trẻ em lang thang
kiếm sống, bán vé số, đánh giày, móc rác.v.v... trong khi con của quan chức thì
đi du học ở Hoa Kỳ, Phương Tây. Thước đo tham nhũng hãy bắt đầu từ chỗ đó.
Người dân không có nhiều
thông tin về việc chính phủ có tham nhũng đến mức nào. Việc tham nhũng phải làm
từ công an giao thông, công an hộ khẩu, công an phường, bác sĩ, giáo viên...
Nói chung ở Việt Nam đi đâu cũng phải có tiền đút lót thì công việc mới trôi
chảy. Chuyện đút lót ở Việt Nam
bây giờ cũng giống như là chuyện hàng ngày ở huyện!
Tóm lại tham nhũng không
phải do nghèo, tham nhũng là do chế độ độc tài, không có tự do báo
chí và xuất bản để tạo cơ chế phản hồi. Mọi chiến lược chống tham
nhũng hữu hiệu cần bao gồm chính yếu và trước tiên là tự do ngôn luận. Ma
hay bóng ma chính là thứ ngôn ngữ khát vọng của con người về quyền cơ bản này.
Nguyễn Quang Hồng Nhân