Phong Trào Dân Tộc Tự Quyết Việt Nam
33 đường Panorama 95800 Cergy – Pháp quốc. ltqvina@gmail.com
Kính thưa quí Bà, quí Ông tham dự viên
Hội thảo về chiến tranh Việt Nam
Viện Đại Học Texas Hoa Kỳ
Thưa quí vị,
Đã hai lần, bức màn sắt rủ xuống nước Việt Nam.
Lần thứ nhất vào tháng 8, 1945, đảng Cộng sản VN áp lực hoàng đế Bảo Đại thoái vị sau khi ông vừa thu hồi độc lập hoàn toàn cho nước ông tiếp theo vụ Nhật bản đầu hàng Đồng Minh. Cuộc chiến tranh thứ nhất, gọi là Chiến tranh Đông Dương vì lan rộng sang Cao Miên và Ai lao, chấm dứt với Hiệp định Genève ngày 20 tháng 7, 1954, tạm thời phân đôi nước Việt Nam ra hai Miền Nam, Bắc lấy vĩ tuyến 17 làm ranh giới.
Thay vì thiết lập một chế dộ dân chủ để cho dân chúng có thể hai năm sau tham gia một cuộc phổ thông đầu phiếu tự do đặng thống nhất đất nước chiếu heo Hiệp định, Cộng sản Bắc Việt đã dựng lên một chế độ độc tài toàn trị mô hình Xít –Ta-Lin, nhận chìm hơn một trăm ngàn người trong biển máu qua cuộc cải cách ruộng đất dã man dài nhất trong lịch sử ( 1953-1956).
Khiếp đảm, non một triệu đồng bào Miền Bắc dã nắm lấy cơ hội đầu tiên do Hiệp định Genève để vào Nam, tạo thành cuộc di tản vĩ đại nhất chưa từng xẩy ra trong lịch sử của nước này. Thế nhưng,các nhà lãnh đạo cộng sản vẫn chưa thỏa mản tham vọng, tiếp tục chuẩn bị tích cực cuộc chiến tranh thứ hai nhằm xâm lăng Miền Nam, bành trướng qua Lào quốc và Cam Bốt. Hiệp định tái lập hòa bình thứ nhất bị chà đạp nhanh chóng, lôi cuốn dân tộc Việt Nam vào thảm kịch thứ nhì, kéo dài thêm hai thập niên: 1956-1975 !
Lần thứ hai, ngày 30 tháng tư 1975, chúng hoàn tất cuộc xâm lăng Việt Nam Cộng Hòa, dẩm trên Hiệp định Paris ngày 27 tháng giêng 1973 và định ước chung quyết ngày 2 háng 3, 1973 về “ Ngưng chiến và tai lập hòa bình ở Việt Nam” mà dưới danh xưng “ chính phủ VN Dân Chủ Cộng Hòa”, chúng đã “cam kết cùng với 11 chính phủ khác – chính phủ Pháp, Hoa kỳ, Anh quốc, Nga Sô, Trung quốc, Gia nã đại, Ba lan, Việt Nam Cộng Hòa, Nam Dương, Hung gia lợi,và Mặt trận Giải Phóng Miền Nam ( do Cộng sản Bắc Việt dựng lên và giải tán sau khi chúng xâm lăng Miền Nam VN) – trước sự hiện diện của Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc, bảo đảm chấm dức chiến tranh, duy trì hòa bình, tôn trọng các quyền công dân căn bản của dân tộc Việt Nam và quyền tự quyết của nhân dân Miền Nam Việt Nam và đóng góp vào nền hòa bình ở Đông Dương ………………………….”.
Và từ đấy, dân tộc việt Nam tưởng niệm mổi năm ngày bi thảm 30 tháng tư 1975, ngày quốc gia của họ trở thành một nhà tù vĩ đại, một goulag của Nga sô các thập niên thế kỷ 20. Sau cuộc “ giải phóng” Miền Nam Việt Nam, non nửa triệu dân Miền Nam Việt Nam, công chức, quân nhân, y sĩ, nhà báo, nhà văn, giáo sĩ ……… của “ chế độ củ ” bị giam cầm trong khoảng một trăm trại giam được gọi một cách gian dối là “trại cải tạo “, nơi nhiều ngàn người đã chết vì kiệt sức, bị ngược đãi hay tra tấn. Thời hạn giam cầm luôn luôn khổ sai, trung bình là từ tám đến mười năm nhưng người tù chiếm kỷ lục dài hạn, ông Nguyễn Hữu Cầu, chỉ được trả tự do sau ba-mươi-bảy năm tù ! Đứng bên cạnh ông, người tù kiệt xuất của nước Nam Phi Nelson Mandela chỉ còn là một bóng mờ ! Trong lúc ấy, ở ngoài các trại giam, mọi công dân có thể bị đánh đập, bắt giử, giam cầm vì mọi lý do như bày tỏ một ý kiến bất lợi cho chính phủ, cho đảng cộng sản hoặc chỉ phản đối một vụ truất hữu đất đai mà không bồi thường thỏa đáng.
Nhiều trăm vụ tương tự, vi phạm nhân quyền và dân quyền căn bản, được các nạn nhân hoặc các tổ chức bảo vệ nhân quyềntố giác với các quốc gia dân chủ trên thế giới,với Liên hiệp Quốc và với Hội Đồng Nhân Quyền nhưng thật là một sự châm biến tột cùng, Việt Nam Xã hội Chủ Nghĩa được dành một ghế chính thức trong Hội Đồng này ! Vài vụ trả tự do gần đây cho những ngưởi bị xét xử một cách bất hợp pháp và bị giam cầm nhiều năm chỉ để làm dịu công luận thế giới trong lúc sự đàn áp gia tang khắp nước. Ai có thể hiểu được rằng những người Việt yêu nước biểu tình chống sự bành trướng của Trung Cọng nhắm vào nước họ,xâm chiếm quần đảo Hoàng Sa và phần lớn Trường Sa của nước họ từ nhiều thế kỷ, lại bị trừng phạt nghiêm khắc bởi chính quyền Việt Nam của họ !
Quá đáng, thật là quá đáng! Một thứ Nhà Nước khủng bố như vậy phải được chấm dứt.
Từ Bắc chí Nam, gần khắp nơi, nông dân và thị dân, lao động và trí thức thanh niên và sinh viên, cựu đảng viên cộng sản thức tỉnh, sĩ quan và tướng lãnh hồi hưu và thất vọng của Quân Đội Nhân dân, tu sĩ Công giáo, Phật giáo, Tin Lành…….đồng thanh đòi hỏi tự do, dân chủ. Hơn bao cả, dân Việt quyết tâm tranh đấu giành lại quyền tự quyết thiêng liêng của mình từ tay Cộng đảng và sẳn sang chấp nhận mọi hy sinh. Nhưng không bao giờ họ quên rằng các quốc gia kể trên còn nợ họ sự “ thi hành các cam kết trong Hiệp Định Paris tôn trọng các quyền căn bản của nhân dân Việt Nam: độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam cũng như quyền tự quyết của nhân dân Miến Nam Việt Nam …………………………”. Những cam kết phải được nhắc lại luôn vì đây là một hiệp ước quốc tế không bị trước tiêu bởi thời gian, không bị xem như đã lỗi thời bởi sự đề kháng kiên trì của những người Việt ở trong và ở ngoài nước chống lại bạo quyền cộng sản xâm lược qua các thập niên, tố cáo công khai Cộng sản Bắc Việt vi phạm trắng trợn Hiệp Định Paris.
Thực vậy, sự tôn trọng hiệp ước quốc tế là một qui luật căn bản của công pháp quốc tế mà sự bất tuân sẽ đưa thế giới vào cảnh hổn loạn kinh niên, lý lẽ của kẻ mạnh thắng kẻ yếu, dối với con người cũng như các dân tộc.
Paris, ngày 20 tháng 4, 2016
TM Phong Trào Dân Tộc Tự Quyết Việt Nam
Chủ Tịch,
Luật sư Lê Trọng Quát
Nguyên Đệ nhất Quốc Vụ Khanh Việt Nam Cộng Hòa
Chủ tịch các Ủy Ban Nội Vụ, Quốc Phòng Quốc Hội VNCH
Hội Thẩm Viện Bảo Hiến VNCH