Quốc tang hay quốc nhục?

Thiện Ý

Quốc tang hay quốc nhục?

Việc đảng và nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam (CSVN) quyết định tổ chức quốc tang vào ngày 4/12/2016 cho Fidel Castro, lãnh tụ cộng sản Cuba vừa qua đời, đã làm nhân dân trong nước “bức xúc”; nhiều người cho rằng quyết định này làm nhục quốc thể.
Vì làm quốc tang cho Fidel Castro là bắt các cơ quan chính quyền trong nước và các cơ sở ngoại giao ở nước ngoài phải treo cờ rũ, có vải khăn tang, buộc nhân dân cả nước phải ngừng mọi hoạt động giải trí vui chơi trong ngày quốc tang, để tỏ lòng thương tiếc và biết ơn một người nước ngoài vừa nằm xuống, trong khi người nước ngoài này không có công trạng to tát gì với nhân dân và đất nước Việt Nam.
Như vậy quan hệ “tình cảm cách mạng” trong quá khứ chỉ có giữa các lãnh đạo của hai Đảng Cộng sản Việt Nam và Đảng Cộng sản Cuba. Vì vậy, nếu muốn thể hiện lòng tiếc thương trước sự ra đi vĩnh viễn của người đồng chí anh em cộng sản, các lãnh đạo Đảng CSVN chỉ có thể làm “Đảng tang” cho Fidel Castro. Đồng thời về mặt nhà nước nhà cầm quyền CSVN chỉ cần chia buồn với đảng và chính phủ Cuba theo nghi thức ngoại giao thông thường dành cho một nguyên thủ quốc gia đã về hưu là đủ.
Fidel Castro và Đảng Cộng sản Cuba đã không có công trạng gì với dân tộc và đất nước Việt Nam. Trái lại, xét về hậu quả tai hại nhiều mặt cho đất nước Việt Nam, sự đóng góp của cá nhân Fidel Castro và Đảng Cộng sản Cuba vào cái gọi là cuộc “chiến tranh giải phóng Miền Nam” là có tội với nhân dân Việt Nam. Thật là nghịch lý khi Đảng CSVN bắt nhân dân cả nước phải để tang để tỏ lòng thương tiếc một kẻ từng tiếp tay cho những cá nhân và tập đoàn đã gây tai hại cho nhân dân và cho đất nước.
Hầu hết nhân dân Việt Nam đánh giá Fidel Castro không gì khác hơn là một nhà độc tài cộng sản tiêu biểu còn sót lại của thời kỳ Chiến tranh lạnh. Nhân dân Việt Nam dường như không thương tiếc mà chỉ thương hại cho một nhân tài của đất nước Cuba, tốt nghiệp cử nhân luât tại Đại học La Habana và từng là một luật sư, mà vì hoang tưởng, nên cả một đời lao vào một cuộc chiến đấu, cho đến khi nhắm mắt ở tuổi 90 vẫn không thành đạt được mục tiêu lý tưởng, là xây dựng thành công xã hội chủ nghĩa không tưởng của mình trên đất nước Cuba.
Trái lại, nếu Fidel Castro đã lãnh đạo cuộc cách mạng lật đổ được chế độ độc tài Batista vào 1/1/1959, thì sau đó chính ông ta nhanh chóng trở thành một nhà lãnh đạo độc đoán, chuyên quyền, từ chối mọi chia sẻ quyền lực, thẳng tay trấn áp đối lập. Tháng 2/1959 Fidel Castro nắm chức thủ tướng. Năm 1961, ông tuyên bố Cách mạng Cuba đi theo con đường xã hội chủ nghĩa. Năm 1965 ông thành lập Đảng Cộng sản Cuba mới, nắm chức bí thư thứ nhất kiêm chủ tịch nước. Dưới chế độ độc tài toàn trị của Fidel Castro, nhân dân Cuba đã phải sống những năm dài nghèo đói, thiếu thốn mọi mặt, bị tước đoạt các quyền tự do, dân chủ, nhân quyền. Thật ra, xét về nhiều mặt, chế độ độc tài do Fidel Castro cầm đầu còn tệ hại hơn nhiều so với chế độ độc tài của Batista.
Tuy nhiên, niềm an ủi cho Fidel Castro là dù không thành công về mục tiêu xây dựng chủ nghĩa xã hội không tưởng, nhưng bản thân đã “thành danh và thành nhân”. Fidel Castro đã được sống một cuộc đời “vinh thân, phì gia” và đầy quyền uy, được thế giới cộng sản tôn vinh là “Nhà lãnh đạo cách mạng xã hội chủ nghĩa kiệt xuất”, là “lá cờ đầu trong phong trào giải phóng dân tộc” ở các nước thuộc địa nói chung, vùng Châu Mỹ La tinh nói riêng….
Những lãnh đạo hàng đầu của đảng và nhà nước Việt Nam dường như cũng có chung niềm an ủi và tự hào đến cuối đời “Không thành công cũng thành nhân” như Fidel Castro. Vì vậy họ đã bất chấp lòng dân, coi thường công luận, ngang nhiên tổ chức “quốc tang” cho một lãnh tụ cộng sản nước ngoài, chẳng có công trạng gì với nhân dân và đất nước Việt Nam.
Tựu chung, đảng và nhà nước CSVN làm quốc tang cho Fidel Castro vào ngày 4/12/2016 là làm nhục quốc thể. Một lần nữa việc này cho thấy đảng CSVN luôn đặt lợi ích của mình trên lợi ích của nhân dân và danh dự của tổ quốc. Đã đến giờ thứ 25 của chủ nghĩa cộng sản, mà sao những người lãnh đạo đảng và chế độ CSVN vẫn ngoan cố chưa nhìn ra hay nhìn ra mà không dám thừa nhận về một quá khứ sai lầm gây hậu quả nghiêm trọng, toàn diện và di hại lâu dài cho dân cho nước? Nay họ còn muốn lợi dụng hào quang quá khứ của một xác chết Cuba để tự mãn và tiếp tục lừa bịp thế hệ con cháu là làm sao?

 VOA