Ngày Độc Lập Hoa Kỳ

Trần Khải

Khắp nước Mỹ đang siết chặt an ninh, phòng ngừa khủng bố tấn công vào những ngày cuối tuần này. Vì chúng ta đang trong những ngày cuối tuần dài của Lễ Độc Lập Hoa Kỳ, còn gọi là Ngày July Fourth, hay Ngày 4th of July.

Ngày 4 tháng 7 hàng năm là ngày khắp Hoa Kỳ tưng bừng pháo bông, diễn hành, hội chợ, mở tiệc... vì đó là ngày lập quốc Hoa Kỳ.
Và bây giờ cũng là ngày quân khủng bố muốn tấn công để lấy tiếng, vì ngày lễ này là biểu tượng tự hào về đất nước Hoa Kỳ.

Hôm Thứ Năm 30-6-2016, một ngày trước khi nhiều triệu dân Mỹ lái xe, lên xe lửa, lên phi cơ để mừng ngày cuối tuần của Lễ Độc Lập Hoa Kỳ, Bộ Trưởng Nội An Jeh Johnson cảnh báo rằng dân Mỹ sẽ thấy siết chặt an ninh công cộng nhiều thêm vào ngày lễ này.

Nhiều phi trường khắp Hoa Kỳ cũng cho biết bắt đầu siết thêm an ninh sau trận tấn công khủng bố ở Istanbul, Thổ Nhĩ Kỳ.

Tại Hoa Kỳ, Ngày Độc Lập, còn gọi là 4 tháng 7 (the 4th of July), là một ngày lễ liên bang để kỷ niệm Tuyên ngôn Độc lập được ký năm 1776.

Theo Tự điển Bách khoa Mở, tuy ngày 4 tháng 7 đã được kỷ niệm từ lâu, nhiều người cho rằng ngày này không chính xác. Trong cuộc Chiến tranh Cách mạng, những người thuộc địa ở vùng Tân Anh (New England) đã đấu tranh với Anh từ tháng 4 năm 1775. Kiến nghị đầu tiên trong Quốc hội Lục địa để giành độc lập được đưa ra trong ngày 8 tháng 6. Sau khi có nhiều bàn cãi, Hội nghị đã bí mật thống nhất bầu (12-0) đòi độc lập từ Đế quốc Anh trong ngày 2 tháng 7. Hội nghị sau đó sửa đổi văn bản tuyên ngôn cho đến sau 11 giờ ngày 4 tháng 7, khi 12 thuộc địa bầu chấp nhận và đưa ra một phiên bản chưa ký cho các nhà in. Lúc đó, New York không bầu trong cả hai cuộc. Philadelphia đón mừng Tuyên ngôn bằng cách đọc bản tuyên ngôn với công chúng và đốt lửa mừng trong ngày 8 tháng 7. Mãi đến ngày 2 tháng 8 thì một phiên bản sạch mới được các thành viên trong hội nghị ký, nhưng vẫn giữ bí mật để họ khỏi bị quân Anh đánh trả đũa.

John Adams, được Thomas Jefferson cho là một trong những người quan trọng nhất trong phía đòi độc lập, viết thư cho vợ Abigail trong ngày 3 tháng 7 rằng ông tin rằng ngày 2 tháng 7 sẽ được kỷ niệm làm ngày độc lập trong các thế hệ tới. Ông đã sai hai ngày. Tuy biểu quyết trong ngày 2 tháng 7 là việc quyết định, ngày 4 tháng 7 là ngày được viết trong bản tuyên ngôn. Văn bản của Jefferson, sau khi được Hội nghị hiệu đính, được chấp nhận trong ngày 4. Đó cũng là ngày đầu tiên dân chúng Philadelphia nghe được tin về việc đòi độc lập chính thức này.

Ông Hồ Chí Minh đã copy một đoạn văn từ bản Tuyên ngôn độc lập năm 1776 của Hoa Kỳ để đưa vào bản Tuyên ngôn độc lập nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa do chính ông đọc tại vườn hoa Ba Đình, Hà Nội, vào ngày 2 tháng 9 năm 1945. Đoạn văn này như sau:

"Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc."

Nhưng than ôi, cả ông Hồ và Đảng CSVN của ông không hề tôn trọng những lời tuyên ngôn tuyệt vời như thế.

Trong bản Việt ngữ đăng ở MaxReading.com, Tuyên Ngôn Độc Lập Hoa Kỳ có những đoạn mở đầu như sau, trích:

"Trong tiến trình phát triển của nhân loại, khi một dân tộc nào đó cần thiết phải xóa bỏ những mối liên kết chính trị giữa họ với một dân tộc khác và khẳng định trước các lực lượng trên toàn trái đất vị thế độc lập và bình đẳng mà các qui luật của tự nhiên và thượng đế đã ban cho họ, thì sự tôn trọng đầy đủ đối với các quan điểm của nhân loại đòi hỏi họ phải tuyên bố những nguyên do dẫn họ đến sự biệt lập đó.

Chúng tôi khẳng định một chân lý hiển nhiên rằng mọi người sinh ra đều bình đẳng, rằng tạo hóa đã ban cho họ những quyền tất yếu và bất khả xâm phạm, trong đó có quyền sống, quyền được tự do và mưu cầu hạnh phúc. Rằng để đảm bảo cho những quyền lợi này, các chính phủ được lập ra trong nhân dân và có được những quyền lực chính đáng trên cơ sở sự nhất trí của nhân dân, rằng bất cứ khi nào một thể chế chính quyền nào đó phá vỡ những mục tiêu này, thì nhân dân có quyền thay đổi hoặc loại bỏ chính quyền đó và lập nên một chính quyền mới, đặt trên nền tảng những nguyên tắc cũng như tổ chức thực thi quyền hành theo một thể chế sao cho có hiệu quả tốt nhất đối với an ninh và hạnh phúc của họ.

Thật vậy, sự thận trọng sẽ buộc người ta hiểu rõ rằng một chính quyền đã được thiết lập qua một thời gian dài thì không nên thay đổi chỉ vì những lý do đơn giản, nhất thời. Mọi kinh nghiệm đều đã chứng tỏ điều đó, rằng khi cái xấu còn trong chừng mực chịu đựng nổi, thì nhân loại dễ cam chịu nó, hơn là dám tự trao cho mình quyền loại bỏ những thể chế mà họ đã quen thuộc. Nhưng khi hàng loạt các hành vi lạm quyền và chiếm đoạt theo đuổi những mục tiêu giống nhau, lộ rõ ý đồ áp chế họ dưới ách chuyên quyền độc đoán, thì họ có quyền và có bổn phận phải lật đổ chính quyền đó và bổ nhiệm những chiến sĩ mới để bảo vệ nền an ninh của họ trong tương lai.

Những thuộc địa này đã từng phải cắn răng chịu đựng, nhưng bây giờ đã đến lúc buộc họ phải xóa bỏ thể chế chính quyền cũ. Lịch sử của vua nước Anh hiện nay là lịch sử của những nỗi đau thương và sự tước đoạt triền miên, tất cả đều nhằm mục đích trực tiếp là thiết lập ách chuyên chế bạo ngược ở những bang này..."(hết trích)

Chúng ta đọc kỹ, và suy nghĩ về Việt Nam, để thấy rằng, một thời xa xưa của thế kỷ 18, triều đình Anh quốc là thực dân, bóc lột thuộc địa Hoa Kỳ.

Và bây giờ, Đảng CSVN cũng đóng vai thực dân, biến dân tộc làm thần dân cho đảng này.

Cái xấu, lạm quyền, độc đoán, chuyên quyền, áp chế...

Và rồi:

"Chúng tôi khẳng định một chân lý hiển nhiên rằng mọi người sinh ra đều bình đẳng, rằng tạo hóa đã ban cho họ những quyền tất yếu và bất khả xâm phạm, trong đó có quyền sống, quyền được tự do và mưu cầu hạnh phúc."

Tại sao cùng là dân tộc Việt với nhau, lại có thể áp bức nhau như bây giờ nhỉ. Phải chăng ĐCSVN không phải là người Việt nữa?


Nguồn:https://vietbao.com/p123a254973/ngay-doc-lap-hoa-ky