Những ông vua tàn độc và hoang dâm nhất sử Việt
Suốt cả cuộc đời của 4 vị vua này chỉ xoay quanh thú tra tấn biến thái bệnh hoạn, và những màn phòng the điên rồ
1. Lê Long Đĩnh là vị vua tàn độc và hoang dâm
Ở
vương triều Đại Việt, mỗi khi người đương thời nhắc đến tên Lê Long Đĩnh thì
ngay lập tức nghĩ tới hình ảnh một hôn quân, bạo chúa.
Với
những tội nặng hoặc nhẹ của tù nhân, vị vua này luôn nghĩ đến những trò hành hạ
tàn độc nhất nên được so sánh với Kiệt, Trụ xưa.Việc lấy rơm tẩm dầu quấn vào
người, rồi đốt sống; hay bỏ vào sọt, đem thả xuống sông là điều thường thấy.
Độc ác hơn, nhà vua lấy mía để lên đầu nhà sư mà róc vỏ, khi thấy dao bổ vào
đầu sư chảy máu ra vua cười sặc sụa.
Theo
sử sách, ông vua này còn dâm dục quá độ, để rồi mắc chứng nan y… đến nỗi ông
này mắc bệnh trĩ nặng, thường ngày chỉ nằm chứ không làm gì được.
2. Lê Uy Mục - sau ân ái giết luôn cung nhân
Lê
Uy Mục có tên húy Lê Tuấn, là vị vua thứ 8 của nhà Hậu Lê trong lịch sử Việt Nam. Ngay từ
khi lên ngôi, ông đã nổi tiếng ham rượu chè, gái đẹp và giết người; triều chính
bỏ bê cho bọn hoạn quan và bên họ ngoại khuynh đảo, lộng hành... Hậu quả là một
số người trong tôn thất và triều thần đã làm loạn, bắt và bức tử nhà vua.
Tuy
mới 20 tuổi, Lê Uy Mục đã có một thú vui tình dục rất vô độ. Đêm nào, ông cũng
gọi các phi tần, cung nhân vào uống rượu say sưa, hành lạc vô độ. Khi say, vua
giết luôn cả cung nhân vừa được mình ôm ấp. Ai cũng kinh sợ, nhưng vì uy quyền
tối thượng của vua, nên không dám chống đối, hay tìm cách trốn tránh.
3. Loạn dâm Mạc Mậu Hợp
Vị
vua lâu nhất trong số các vua Mạc thời hưng thịnh, tại vị 30 năm, lại chính là
người khiến cơ nghiệp nhà Mạc suy vong, mà một phần nguyên nhân chính là do...
thói hoang dâm hiếu sắc.
Mạc
Mậu Hợp mới lên 2 tuổi đã được lên ngôi vua. Lúc này, triều chính vẫn do hai
ông chú là Mạc Kính Điển và Mạc Đôn Nhượng phụ tá. Mậu Hợp sống xa hoa, kiêu
ngạo, hay nghe xiểm nịnh, thường ít lắng nghe lời bàn luận, khuyên can của các
bậc lương thần và đặc biệt, rất hoang dâm hiếu sắc.
Để
thỏa mãn dục vọng, vua không ngần ngại mưu giết bề tôi, đoạt mỹ nhân, cụ thể
định giết một danh tướng trong triều để cướp vợ khiến cho một bộ phận binh lực
nhà Mạc đã theo viên tướng này về quy phục vua Lê, làm cho thế lực của Mạc Mậu
Hợp ngày càng suy yếu.
Sau
đó, vua Mậu Hợp đã bị Trịnh Tùng treo sống 3 ngày, rồi chém đầu tại bãi cát Bồ
Đề, đem đóng đinh vào 2 con mắt, bêu ra ngoài chợ 5 ngày..
4. Chúa Trịnh Giang - ăn chơi dâm loạn vô chừng
Trịnh
Giang lên ngôi chúa vào tháng 10.1729, ngay sau khi Trịnh Cương qua đời. Do
không tha thiết việc chính sự, năm 1736, Trịnh Giang phong cho Doanh lúc đó mới
17 tuổi làm Tiết chế thủy bộ chủ quân, chức Thái úy, tước Ân Quốc công, cho mở
phủ Lượng Quốc. Mỗi tháng ba lần, Trịnh Doanh thay Trịnh Giang triều kiến trăm
quan ở Trạch Các để nghe tâu trình công việc.
Nổi
tiếng là mê đàn bà từ nhỏ, Vậy nên, ngay khi lên nắm quyền chúa, Trịnh Giang đã
sớm sử dụng quyền lực của mình để có thể hưởng lạc ái ân. Tất nhiên, ngay sau
đó, Trịnh Giang sớm nổi tiếng về thói ăn chơi dâm loạn không chừng mực.
Càng
về sau, Trịnh Giang càng có nhiều biểu hiện kì dị trong sinh hoạt tình
dục. Để phục vụ cho việc ăn chơi, hưởng lạc của mình, chúa Trịnh Giang đã
cho xây dựng nhiều cung quán, chùa chiền rất nguy nga và tốn kém...
Hằng
ngày, các hoạn quan phải lựa ra một người đẹp trong số các cung nữ hoặc bắt cóc
dân nữ sống trong khu vực, tắm cho sạch sẽ rồi bỏ vào bao tải lớn, vác vào
phòng chúa Trịnh Giang. Người đẹp này sẽ được chúa “ân sủng” theo ý thích.
Việc
đam mê đàn bà của chúa Trịnh Giang không chỉ dừng lại ở đó. Để thỏa mãn
nhu cầu dâm loạn của mình, chúa Trịnh Giang còn từng tư thông với vợ lẽ của cha
mình. Chuyện này bị bà Vũ Thái phi phát giác. Bà ép Kỳ Viên phi Đặng Thị phải
tự tử.
Một
hôm, chẳng hiểu vì sao Trịnh Giang bị sét đánh gần chết, nhân đó mà mắc bệnh
kinh quý, hễ nghe có sấm sét là kinh hồn bạt vía. Bọn hoạn quan liền nói với
Trịnh Giang rằng, nguyên do chẳng qua vì dâm dục thái quá nên bị ác báo, muốn
chữa, chỉ có cách… đào hầm làm nhà ở dưới đất. Trịnh Giang bèn dựng cung Thưởng
Trì để ở, không dám đi ra ngoài như trước nữa.
Thần Vũ (Tổng hợp)