Tay xin xỏ, tay cướp giật
!
Xã luận bán
nguyệt san Tự do Ngôn luận số 271 (15-07-2017)
Cách đây gần 3 năm, tháng 12-2015, bà Victoria Kwa Kwa, Trưởng
đại diện Ngân hàng Thế giới ở Việt Nam đã thông báo với nhà cầm quyền Việt cộng
một cái tin sét đánh: kể từ tháng 7-2017, VN sẽ không còn được vay vốn ưu đãi
nữa. Tiếp đó, Quỹ Tiền tệ Quốc tế và Ngân hàng Phát triển Á châu cũng khẳng
định: từ tháng 7-2017, VN sẽ phải vay vốn ODA với lãi suất tăng gấp ba lần
trong lúc thời gian ân hạn giảm xuống một nửa.
Nghĩa là trước đây, thời hạn vay
bình quân khoảng từ 30-40 năm, với lãi suất khoảng 0,7%-0,8%/năm. Nhưng từ nay,
thời hạn đó chỉ còn từ 10-25 năm, tùy theo từng đối tác và từng loại vay với lãi
suất 2%/năm trở lên. Đây là hậu quả sự tuyên truyền của Hà Nội: họ đã tận dụng mọi
cơ hội để lòe thiên hạ rằng thu nhập bình quân đầu người VN đã nâng lên đáng
kể, rằng từ năm 2010 trở đi, VN đã đạt mức nước thu nhập trung bình, GDP
(Gross
Domestic Product: Tổng Sản phẩm Nội địa) tăng vọt, nghèo khổ giảm hẳn… Thành ra các
cơ quan tín dụng quốc tế nhận định không còn lý do để cho VN tiếp tục hưởng ưu
đãi.
Một điều oái oăm khác nữa là ngay cả
khi không còn được vay với chế độ ưu đãi, việc VN vay theo điều kiện thị trường
cũng chẳng dễ dàng. Bởi lẽ đang khi quốc tế yêu cầu nền kinh tế thị trường thì
VN vẫn duy trì nền “kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”. Dù từ năm
2013, Trương Tấn Sang - khi đó còn là chủ tịch nước, và Nguyễn Tấn Dũng - khi
đó còn là thủ tướng, qua những chuyến sang Hoa Kỳ, luôn đề nghị “Mỹ sớm công
nhận nền kinh tế thị trường của VN.” Nhưng thói láu cá này chẳng lừa gạt được
ai. Nay muốn vay quốc tế thì Hà Nội bắt buộc phải thành thật chuyển sang kinh
tế thị trường đúng nghĩa, nhưng điều này chẳng hề dễ dàng, vì động đến quyền lợi
của bao nhóm lợi ích trong đảng từ lâu đã làm giàu bằng cách lạm dụng cái đuôi “định
hướng xã hội chủ nghĩa” bất chấp sự tan hoang tụt hậu của nền kinh tế đất nước.
Mối lo thứ ba ám ảnh đám chóp bu Ba Đình chính là nợ công. Một phân tích mới nhất của Tiến sĩ Vũ Quang Việt đầu năm
2017 ngay trên một tờ báo lề đảng là Thời Báo Kinh Tế Sài Gòn đã cho biết: theo
điều tra của Tổng cục Thống kê năm 2014, nợ của 3,200 doanh nghiệp nhà nước là
4.9 triệu tỷ đồng ($231 tỷ), gấp nhiều lần con số 1.5 triệu tỷ đồng mà Bộ Tài chính
đưa ra chỉ cho một số tập đoàn và công ty lớn. Ước tính thêm cho thấy năm 2016,
nợ của doanh nghiệp nhà nước là $324 tỷ, bằng 158% GDP. Như vậy, tổng số nợ
chính phủ và nợ doanh nghiệp nhà nước năm 2016 là $431 tỷ, lên đến 210% GDP. Cụ
thể, 12 tập đoàn nhà nước đã lỗ 218 nghìn tỷ đồng, chiếm 8.76% tổng dư nợ toàn
ngành ngân hàng, trong đó có 4 tập đoàn nợ lớn nhất là PetroVietnam (72,300
tỷ), EVN (62,800 tỷ), Vinacomin (20,500 tỷ) và Vinashin (19,600 tỷ). Cả 4 tập
đoàn này đều nằm trong những doanh nghiệp nhà nước được chính phủ bảo lãnh để
“phát triển kinh tế.” (Theo Phạm Chí
Dũng, Việt Nam chìm trong nợ công,
có thể gây bất ổn xã hội. 26-06-2017)
Tại sao đất nước nợ công nhiều đến
vậy? Có thể có 3 lý do: quản lý ngu dốt vì không chọn nhân tài mà chọn thân thuộc
hay phe cánh, vung tay quá trán để làm oai với nhân dân cũng như với thiên hạ, và
tham nhũng hối lộ không chút ngại ngùng. Chẳng hạn liên tục xây những tượng đài
lãnh tụ, trụ sở công quyền ngàn tỷ, chục ngàn tỷ khắp cả nước; làm một kilômét đường
mất 20 triệu USD xài 2 năm thì hư (đang khi ở Dubai chỉ tốn 4 triệu USD cho 1km
xài 50 năm vẫn còn tốt); dự tính làm tháp truyền hình cao nhất thế giới để lòe cả
hoàn vũ. (Nhưng mới đây, theo BBC 13-07-2017, kế hoạch điên rồ này bị phá sản
vì mới góp vốn mới góp được 150 tỷ đồng trong số
vốn điều lệ 600 tỷ thì cả VTV và SCIC [Tổng công ty Đầu tư và Kinh
doanh vốn Nhà nước] đều "xin
rút").
Do đó mà cả năm nay, “người đổ vỏ” xấu
số và nổi tiếng là thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc phải chạy từ Mỹ châu (tháng 5) sang
châu Âu (tháng 7) để vừa chấp tay xin khất nợ, vừa ngửa tay xin vay tiền. Nhưng
với một Tổng thống có đầu óc con buôn như Donald Trump thì đảng VC có chút hy vọng
bòn rút gì chăng? Chuyến đi Mỹ của ông Phúc đã bị thất bại lớn khi Tổng thống Trump
hoàn toàn không đề cập gì về Hiệp định Thương mại song phương Việt-Mỹ. Đang
khi chính ông ta không lâu đã thẳng thừng nhận xét: “Bao năm qua họ chỉ lợi dụng Mỹ, chơi trò nước đôi đi 2 dây giữa chúng
ta và Trung Cộng !... Họ kêu gọi Mỹ và các nước khác ủng hộ họ trong vấn đề Biển
đông và các vấn đề xung đột liên quan đến TC, nhưng chính họ lại phục tùng,
vâng lời TC như một chư hầu thời phong kiến. Tôi là người ngay thẳng
và không ưa những kẻ “2 lưỡi”; nhưng những tay lãnh đạo của đảng CSVN thậm chí
còn có 3-4 lưỡi… Không
có TPP gì cả; không tạo điều kiện hay viện trợ gì cả; không cho nhập khẩu hưởng
lợi từ Mỹ nữa… Đến lúc nào đó người dân VN thật sự muốn từ bỏ cái đám tham
nhũng vơ vét ấy thì chúng ta mới suy nghĩ về chính sách tốt hơn… cho đất
nước VN”.
Chuyến
đi Đức mới rồi của Nguyễn Xuân Phúc cũng chẳng khá hơn gì. Sau cuộc gặp ngày 6-7-2017 giữa Thủ tướng Angela Merkel và Thủ tướng VN bên lề Hội nghị thượng đỉnh G20 tại Hamburg, báo đảng cho biết: “Phía
Đức cam kết tiếp tục ủng hộ VN phát triển quan hệ với EU, cũng như thúc đẩy sớm
ký kết Hiệp định Thương mại tự do giữa VN và EU (EVFTA)”. Thế nhưng chẳng
có gì rõ ràng cụ thể. Thậm chí Nguyễn Xuân Phúc còn bị Tổng thống Đức “truy” về “thành
tích nhân quyền”: vì ngay trước chuyến công du Đức của ông ta, VC đã giáng bản
án 10 năm tù vô lý, bất công và man rợ đối với nhà hoạt động nhân quyền có hai
con nhỏ là Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, chưa kể nhiều “thành tích” bắt bớ hàng loạt nhà
đấu tranh dân chủ khác. Tưởng cũng nên lưu ý: EVFTA muốn được thông qua, phải
có sự thống nhất của quốc hội thuộc 27 nước thành viên. Sự đồng thuận giữa các
nước EU lại tương đối cao về vấn đề nhân quyền. Chỉ cần vài nước không thông
qua thì EVFTA sẽ bị khựng lại. (Theo Thiền Lâm, VNTB)
Đang khi đó, đối với
nhân dân trong nước, bàn tay cướp giật của VC ngày càng táo tợn và hung bạo,
ngày càng thất nhân tâm và vô liêm sỉ.
Điển hình là tại Đồng
Tâm. Sáng ngày 7-7, tại trụ sở Ủy ban nhân dân huyện Mỹ Đức, để gọi là giữ lời
hứa, nhà cầm quyền Hà Nội đã có buổi công bố dự thảo kết quả thanh tra đất đai ở
xã Đồng Tâm. Tại buổi này -có sự tham dự của Nguyễn Đức
Chung- phó Thanh tra thành phố là Nguyễn An Huy đã trình bày dự thảo kết luận
thanh tra. Theo dự thảo, toàn bộ đất đai ở đồng Sềnh (thuộc thôn Hoành) với diện
tích lên đến 59 hecta là đất quốc phòng. Do đó, việc đòi trả tiền bồi thường về
đất khi giải phóng mặt bằng của 14 hộ dân đang sử dụng đất ở đây là điều vô
lý!?! “Đất sân bay Miếu Môn còn nguyên mốc giới bê tông cốt thép, là đất quốc
phòng” dự thảo cho biết và từ đó kết luận: “Không có diện tích 59 hecta đất
nông nghiệp như dân nêu”. Dĩ nhiên thôn Hoành và hầu như cả nước đều hết sức bất
mãn trước kết luận ăn cướp trắng trợn này. Người ta còn bất mãn hơn nữa khi biết
chuyện: lúc bị một dân làng Đồng Tâm phản bác, cho rằng đất đồng Sênh là do
"tổ tiên chúng tôi để lại, chênh 1m cũng là đất,
phải đo đạc đàng hoàng", Chánh Thanh tra Hà Nội Nguyễn Văn Tuấn Dũng ngay
lập tức viện dẫn "dân tộc VN" để bảo vệ quan điểm của đồng bọn: "Đất này của dân tộc VN, sở hữu toàn dân do nhà nước
thống nhất quản lý, không có đất nào là cha ông để lại... Đây là gốc của vấn đề."
Nghĩa là theo tay ấy, "dân tộc VN" đồng ý lấy đất của làng Đồng Tâm
giao cho Viettel kinh doanh, cũng như lâu nay "dân tộc VN" đã đồng ý
cho quân đội lấy đất sân bay Tân Sơn Nhất xây sân golf, thì không ai được phép chống
lại cả!
Vụ thứ hai là đan viện Thiên An. Trong
cuộc họp giữa nhà cầm quyền tỉnh Thừa Thiên-Huế với các đan sĩ vào sáng ngày
12-07-2017 tại trụ sở UBND tỉnh để gọi là “xem xét nguyện vọng của đan viện”, trước
hết đan viện lên án mạnh mẽ những hành vi thô bạo, xâm hại thân thể các đan sĩ,
những lời nói tục tĩu chà đạp danh dự, nhân phẩm người tu hành… của các cán bộ,
nhóm côn đồ, đám phụ nữ được công an bảo kê và kích động; lên án mạnh mẽ hành
vi xúc phạm sự thánh thiêng của Tôn giáo qua việc phá hủy Thánh giá ngay trong
khuôn viên Đan viện vào ngày 28-06, Phó Chủ tịch Thường trực tỉnh là Phan Ngọc
Thọ thoái thác trách nhiệm bằng cách nói đó là chuyện của công an và viện kiểm
sát, còn ông đại diện phía Nhà nước
nên chỉ giải quyết chuyện đất đai thôi. Nhưng kiểu giải quyết của nhà cầm quyền
là dựa vào những quyết định sai trái từ lâu của trung ương (do báo cáo láo từ
địa phương) như quyết định số 1230/QĐ-TTg và Quyết định số 577/QĐ-XKT vốn
có nội dung trái pháp luật được ban hành không đúng thẩm quyền và cố tình dùng
“quyết định hành chính” để “tước đoạt” quyền sở hữu và quyền sử dụng phần
đất-nhà-rừng thông 107 ha của đan viện. Thậm chí phía nhà cầm quyền còn trâng
tráo cướp diễn đàn “đối thoại”, cấm cản phái đoàn đan sĩ không được quay phim,
chụp ảnh. Kết thúc cuộc họp, bên phía tỉnh lại yêu cầu đan viện ký vào biên bản
dài 11 trang A4 đã được soạn thảo trước đó. Dĩ nhiên các đan sỹ đã thẳng thừng bác
bỏ và đang chuẩn bị tinh thần để đón nhận những đòn tấn công và cướp đoạt mới.
Bản tin doanh nhân Trịnh
Vĩnh Bình tái khởi kiện nhà nước VN và sẽ lôi Hà Nội ra toà tại Paris vào ngày 21-08 tới khơi lại một tiền sử ăn cướp của
VC đối với một Việt kiều được mời gọi về đầu tư, xây dựng đất nước, để “vỗ béo
rồi làm thịt”. Thật vậy, là một triệu phú ở Hoà Lan, ông Trịnh Vĩnh Bình đã đem
hơn $4 triệu về VN làm ăn cuối năm 1990 và rất thành đạt. Sáu năm sau, ông bị VC
vu cáo phạm pháp, tước đoạt cơ nghiệp (nay trị giá $250 triệu), bị giam giữ hơn
18 tháng, sau đó bị
kết án 11 năm tù. Năm 2000, ông vượt ngục và vượt biên lần nữa về Hà Lan. Năm
2003, ông khởi kiện nhà nước VN tại Thụy Điển, nhưng rồi qua một thỏa thuận ký tại
Singapore năm 2006, Hà Nội đồng ý trả ông $15 triệu cũng như mọi tài sản. VC ăn
quịt phần sau nên nay ông quyết đòi bồi thường trên $1 tỷ.
Ngày 28-06 vừa qua, Bộ Tài nguyên -
Môi trường đã chấp thuận cho Công ty TNHH Điện lực Vĩnh Tân 1 nhận chìm gần 1
triệu m3 bùn thải ra vùng biển thuộc xã Vĩnh Tân, huyện Tuy
Phong, tỉnh Bình Thuận. Việc này sẽ cướp đi của đất nước Khu Bảo tồn biển Hòn
Cau sau khi cụm 5 nhà máy nhiệt điện than Vĩnh Tân từ bao năm qua đã cướp đi
nguồn sống của nông dân và ngư dân ở vùng này qua việc làm nhiễm độc đất, nước
và biển, giết chết mọi cây trồng và mọi thủy sản.
Tay xin xỏ quốc tế, tay cướp giật quốc
dân, đó là hành động duy nhất của cái chính đảng, chế độ và nhà nước do Hồ Chí
Minh thành lập cách đây hơn 70 năm.
BAN BIÊN TẬP